Cô gái vừa định ngồi xuống ghế bên cạnh Phương Chính đột nhiên bị Thần Phong quát lớn, cô ta hốt hoảng ánh mắt sợ sệt nhìn Phương Chính.
Phương Chính không nói gì, chỉ vẫy tay ý bảo cô ta ra ngoài, tuy Phương Chính không biết cô ta đã làm gì sai lại khiến Thần Phong nổi giận, nhưng nhìn vào ánh mắt uyên thâm của Thần Phong, Phương Chính biết nếu cô ta còn ở lại hậu quả sẽ khó lường.
- Phong, cô ấy đã làm gì phật lòng đến cậu?
Hữu Phi Phàm một tay thản niên cầm ly rượu, tay còn lại vuốt ve đùi cô gái bên cạnh thích thú hỏi.
- Tôi không thích phụ nữ dùng mùi nước hoa Dạ Lý Hương.
Chỉ trách mùi hương trên người cô ta đã khiến anh nghĩ đến Chung Hân.
Thần Phong chợt giật mình kinh ngạc, tại sao khi ngửi thấy mùi hoa Dạ Lý Hương mình lại nhớ đến Chung Hân?
Không phải mình nên nghĩ đến Lãnh Thiên Hân sao?
Thần Phong vô cùng phiền não ngã người về phía sau dựa đầu vào thành ghế sofa, trong lòng băn khoăn không biết mình đang nghĩ gì, anh ghét nhất cảm giác hoang mang như tâm hồn đang lơ lững nơi nào đó không tìm ra lối thoát.
- Cậu bị dị ứng với mùi nước hoa Dạ Lý Hương sao?
Cao Tuấn nâng ly rượu trên tay lên hớp một ngụm, tuy anh hỏi Thần Phong như vậy nhưng trong lòng thật sự không tin, ở phía sau chuyện này chắc chắn còn có nguyên nhân gì đó.
-Ừ......
Đáp lại câu hỏi của Cao Tuấn chỉ là cái ừ lạnh lẽo của Thần Phong, vào giờ phút này anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mau-lanh-va-co-vo-tren-danh-nghia/1325152/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.