Chung Hân chỉ biết nhắm mặt lại hưởng thụ cảm giác lâng lâng hồn bay lơ lửng trên không trung từ nụ hôn này.
Chung Hân bất giác thốt lên những tiếng rên rỉ đầy quyến rũ, tuy rất nhỏ nhưng đã thành công khuấy động trái tim lạnh lẽo đã ngủ say nhiều năm.
Lúc này Thần Phong không còn quan tâm đến cái gì là lý trí cái gì là con tim, anh chỉ biết hiện tại mình rất muốn cô.
Thần Phong vươn tay vòng sau gáy cô, ngón tay mạnh mẽ luồng vào những sợi tóc mượt mà cảm giác như nó sẽ tan chảy trong lòng bàn tay của anh.
Nụ hôn dịu dàng cùng với sự nâng niu có một không hai của Thần Phong, làm tòan thân Chung Hân không còn sức lực tay chân mềm nhũn nếu không có bàn tay cường tráng của Thần Phong giữ chặt eo cô, thân thể mảnh mai của Chung Hân đã ngã quỵ xuống mặt đất.
Cảm giác như thật như hư làm đầu óc Chung Hân trống rỗng, cô không ngờ nụ hôn đầu của cô lại ngọt ngào đắm đuối đến như vậy.
Thần Phong cầm vạt áo của Chung Hân kéo lên, Chung Hân biết anh muốn giúp cô cởi áo nên không suy nghĩ đưa tay lên, không ngờ tay của Chung Hân đụng vào lọ tinh dầu hoa Dạ Lý Hương trên bồn tắm, tinh dầu đổ ra ngoài mùi hương nồng nặc của hoa Dạ Lý Hương xông thẳng vào mũi của Thần Phong.
Trong đầu Thần Phong chợt hiện lên hình bóng của Lãnh Thiên Hân, lúc này anh mới ý thức được mình sắp làm ra việc mà chính bản thân của mình không thể nào tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mau-lanh-va-co-vo-tren-danh-nghia/1325131/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.