Nói đùa xong Cao Trí liền trở lại dáng vẻ nghiêm túc của một vị bác sĩ chuyên nghiệp, anh nhìn Thần Phong nói với giọng cẩn trọng. 
- Phong đầu cô ấy bị va chạm mạnh nên võng mạc mắt đã bị tổn thương, khiến thị lực của cô ấy xảy ra vấn đề. 
Nghe Cao Trí nói vậy Thần Phong lo lắng bước tới giữ chặt cánh tay anh. 
- Có trị được không? 
Thần Phong vừa nói ánh mắt vạn phần lo lắng nhìn vào Chung Hân lúc này vẫn nằm mê mang trên giường. 
- Cậu đừng quá lo lắng... 
Cao Trí vỗ vỗ tay của Thần Phong trấn an anh, Thần Phong chợt ý thức được phản ứng của mình hơi lố liền buông tay Cao Trí ra hắng giọng nói. 
- Ah um.......Tôi nhìn giống lo lắng lắm sao? 
Cao Trí thật sự bó tay với người bạn này, quan tâm người ta thì cứ nói cần thiết phải tỏ ra lạnh lùng đến như vậy không? 
- Không cậu không hề lo lắng. 
Chặc... Chặc....Tôi thấy mắt cô ấy....... 
Cao Trí tặc lưỡi cố tình bày ra bộ mặt rất nghiêm trọng, khiến lòng của Thần Phong nóng như lửa đốt. 
Thần Phong bị Cao Trí chọc đến không thể kiềm chế được bản thân của mình, anh nóng nảy quát lên. 
- Mắt cô ấy như thế nào? 
Nói mau! 
Chẳng lẽ mắt cô ấy không thể nào nhìn thấy được nữa. 
Nhìn thấy nét mặt tái xanh của Thần Phong, Cao Trí biết mình hơi quá đáng, việc này đâu thể đem ra làm trò đùa anh liền nhìn Thần Phong giải thích. 
- Mắt cô ấy không nghiêm trọng, thời gian đầu hầu như cô ấy không thể nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mau-lanh-va-co-vo-tren-danh-nghia/1325123/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.