Cô nhịn không được hít một hơi.“Kết hôn? Chúng ta? Này, chuyện này không thể nào! Đêm qua tôi uống say, phần tài liệu này không tính là gì hết!”Ánh mắt Lục Cảnh Thâm nhìn cô lạnh lùng, cười lạnh.“Khi muốn ngủ với người ta, nói ký tên liền ký tên.
Bây giờ nhắc tới quần cũng không nghĩ thừa nhận?”Cảnh Ninh: “...”“A!”Anh cười lạnh một tiếng, mang theo tia mỉa mai.Nhất thời Cảnh Ninh không biết nên nói cái gì mới tốt.
Nửa ngày mới nghẹn ra một câu: “Đây cũng là chuyện tôi tình anh nguyện, tại sao có thể toàn trách tôi chứ?”Cô là con gái, nếu anh không đồng ý, cô còn có thể mạnh hơn không được?Nhưng không ngờ, giây tiếp theo, người nào đó trực tiếp cởi nút áo sơ mi của mình.“Biết em sẽ không thừa nhận, tôi còn để lại chứng cứ.”Cảnh Ninh thuận theo động tác của anh nhìn qua, cởi ra ai cúc áo, lộ ra xương quai xanh tinh xảo.
Phía dưới mơ hồ che kín dấu hôn ái muội và vết cào.Có thể thấy được tối hôm qua kịch liệt đến cỡ nào!Cô có cảm xúc muốn che mặt chạy trốn!Mạnh hơn nhất thời sướng, tỉnh lại hóa hỏa thiêu!Dưới sự nhắc nhở tha thiết của người đàn ông, cuối cùng cô cũng nhớ đến hôm qua mình nhiệt tình đến thế nào.
Nháy mắt mặt cô đỏ ửng như hai trái cà chua chín.“Rất xin lỗi! Tôi thật sự không cố ý.
Nếu không thì thế này đi! Anh cần bồi thường bao nhiêu, tôi sẽ đồng ý với anh.
Chính là hôn này… Có thể không kết hay không?”Ánh mắt Lục Cảnh Thâm lạnh lẽo liếc nhìn cô một cái, đáy mắt ẩn ẩn tỏa ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-sung-kieu-the-co-chut-ngot/227970/chuong-14.html