Lục Cảnh Thâm cười như không cười nhìn cô: “Thế nào? Bây giờ có thể gọi rồi chứ?”
Cảnh Ninh xấu hổ cười hai tiếng ha ha.
Thấy anh vẫn luôn chờ, cô thì không tình nguyện, cũng chỉ cố gắng mà làm.
Nỗ lực cả nửa ngày, mới nói ra được một câu: “Chồng.”
Giọng nhỏ dường như đến cả muỗi cũng không nghe thấy.
Lục Cảnh Thâm nhướng mày, thò lỗ tai qua: “Em gọi tôi là gì?”
Cảnh Ninh cắn răng.
Cô nói to hơn một chút: “Chồng.”
“Tôi nghe không rõ.”
Cảnh Ninh: …
Tính tính, người đã đến nước này rồi, còn sợ mất mặt gì?
Cô đơn giản ôm lấy cổ anh, bỗng nhiên tiến đến bên tai anh, hét lớn một tiếng: “Chồng.”
Hét xong, vô cùng cầu sinh dục hỏa tốc buông ra, rúc vào bên kia.
Lục Cảnh Thâm giật mình.
Quay đầu, không thể tưởng tượng được mà nhìn cô chằm chằm.
Cảnh Ninh chuyển mặt sang một bên, ra vẻ trấn định.
Thật ra nội tâm hoảng loạn thành một đoàn.
Bỗng nhiên, bên tai cô vang lên tiếng cười sung sướng.
Cô hơi kinh ngạc, nghĩ thầm chẳng lẽ người đàn ông này bị mình hét đến choáng váng luôn à? Vậy mà còn cười!
Chuyển mắt, tò mò nhìn qua, thấy Lục Cảnh Thâm nghẹn cười nói: “Chẳng qua tôi muốn để em gọi tôi một câu “Anh Lục”. Không nghĩ là em nhiệt tình như vậy, trực tiếp gọi là chồng. Ừm… Một khi đã như thế, tôi cũng nhập gia tùy tục, gọi em một tiếng vợ đi!”
Nói xong, anh còn móc một hộp nhỏ từ trong túi ra, một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo được đeo vào ngón áp út của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-sung-kieu-the-co-chut-ngot/1045065/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.