Lục Cảnh Thâm sớm đã sải bước tiến lên, ôm chặt Cảnh Ninh trước khi cô nhũn chân ngã nhào. 
Cánh tay dài cong một cái, người có vóc dáng mềm mại đã lọt vào trong lòng anh. 
Mọi người thay đổi sắc mặt. 
Trời ạ! Đó là ai? 
Ơ? Đó không phải là Cảnh Ninh sao? Cô, cô, cô... Sao cô dám chạm vào Lục Cảnh Thâm? 
Ai không biết, Lục Cảnh Thâm ghét phụ nữ nhất! 
Trên thương trường nhiều năm như vậy, chưa từng nghe nói anh đối xử tốt với người phụ nữ nào. Thậm chí đã từng có người vì lấy lòng anh mà đưa bao nhiêu cô gái xinh đẹp đến trên giường anh, cuối cùng không chỉ bị trả về nguyên xi, thậm chí mất luôn đơn đặt hàng vốn có! 
Người như vậy... Sẽ thích phụ nữ mới là lạ! 
Ở đây có rất nhiều người thầm mến Lục Cảnh Thâm, nhưng không dám tiến lên, thấy vậy cũng đều trợn to hai mắt. 
Ngay sau đó vô cùng tức giận. 
Mẹ nó! Cũng quá không biết xấu hổ! 
Bạn trai mình vẫn còn ở đây, còn dám quyến rũ người đàn ông khác, có phải cô muốn chết không! 
Mà Cảnh Ninh được Lục Cảnh Thâm ôm trong lòng, ngửi mùi thơm mát lạnh quen thuộc trên người anh, gần như vui mừng đến khóc. 
Một cảm giác tìm được đường sống lúc nguy hiểm, khiến cô giữ chặt áo của Lục Cảnh Thâm, cứ như giữ một chiếc phao cứu mạng cuối cùng, ngay cả cơ thể cũng không khỏi run rẩy theo. 
Đôi mắt của Lục Cảnh Thâm lạnh lùng. 
Nghĩ đến lời nói mới nghe ở bên ngoài, đương nhiên biết xảy ra chuyện gì. 
Anh đưa tay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-sung-kieu-the-co-chut-ngot/1045050/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.