Anh không say, anh đang rất tỉnh, anh nghe rõ mồn một từng câu từng chữ, anh cảm nhận ra nụ hôn ấy mới đích thực là lòng cô.
Tay vuốt ve gò má mềm mại, vén đi những sợi tóc bù xù, anh ngắm nhìn người yêu trước mặt, không tin vào những gì vừa xảy ra.
Người phụ nữ nhỏ bé này lúc uống rượu vào cũng mạnh bạo lắm đó chứ.
Anh bật cười ngu ngơ, nhẹ nhàng bế cô quay trở về phòng.
Tiếng mưa rơi tí tách bên khung cửa sổ, bầu trời xám xịt, âm u, gió đầu đông se lạnh.
Cố Y Lạc chầm chậm mở mắt, đầu đau như búa bổ, say đắm nhìn mưa một lúc lâu, rồi bỗng giật mình thảng thốt.
Hôm qua rõ ràng là cô đang uống bia trên sân thượng, sau đó hơi say… rồi sao nữa…
Tay liên tục đấm vào đầu, bắt ép bản thân phải nhớ những chuyện đã xảy ra tối qua.
Làm sao cô về được phòng?
Nhưng sự thật khiến cô lực bất tòng tâm, quả thật chẳng nhớ nổi điều gì.
Mang theo tâm trạng hoang mang xuống nhà, cô hơi giật mình khi thấy Lục Triết Tiêu đang ngồi ở sô pha, linh tính mách bảo cô đã làm nên điều gì đó lớn lắm.
Rón rén quay đầu thì có tiếng nói khiến cô giật mình, thót tim: “Em thức rồi thì xuống đây đi.”
Cô chỉ đành chậm rãi bước xuống, ấp úng hỏi: “Anh lắp mắt theo dõi sau lưng sao?”
“Không có.”- Anh vẫn rất điềm tĩnh.
Cô còn nghĩ vẻ mặt ấy chắc là tối qua không xảy ra chuyện gì đâu.
Bỗng nhiên Lục Triết Tiêu lại hỏi: “Em còn nhớ chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871510/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.