Thằng bé tuy không hiểu hết lời nói của Chu Tuyết Sương nhưng vẫn nán lại hỏi: “Chú Lục có phải vì chú không thích cháu nên mới không tới thăm cháu và mẹ không?”
Tới thăm sao?
Đầu óc Chu Tuyết Sương như quay cuồng, cô ta thực sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra: “Tiêu Tiêu tới thăm là thế nào? Chẳng phải cô ấy là thư kí của anh sao?”
Ánh mắt Lục Triết Tiêu nhìn Chu Tuyết Sương rồi khẽ lướt đến vẻ buồn rầu của Cố Y Lạc, anh quyết định lắc đầu: “Không phải, cô ấy là một diễn viên.”
Nhưng trong danh sách diễn viên OVER làm gì có cái tên Cố Y Lạc.
Hơn nữa Lục Triết Tiêu trước nay đâu phải là hạng người thích để ý đến diễn viên.
“Cô ấy là người của công ty nào?”- Chu Tuyết Sương lưỡng lự hỏi.
“EVER.”- Anh vẫn một chất giọng lạnh như băng.
Tại sao Lục Triết Tiêu lại quen với diễn viên EVER?
Tại sao anh lại có vẻ thân với đứa bé kia?
Nhìn ánh mắt anh giành cho mẹ con cô ấy khiến Chu Tuyết Sương cảm nhận được điều gì đó.
Cố Y Lạc nhận ra điều miễn cưỡng liền gọi con trai: “Bảo Bảo chúng ta đi thôi!”
Thằng bé nũng nịu: “Nhưng con muốn chơi với chú Lục cơ?”
Ánh mắt cô nhớn nhẹ, khung lông mày hơi nhiu lại: “Bảo Bảo nghe lời.”
Thằng bé ủ rũ buông cánh tay Lục Triết Tiêu ra, đi về phía mẹ.
Thấy vậy Lục Triết Tiêu đề nghị: “Đã gặp nhau rồi thì đi cùng nhau luôn đi.”
Câu trả lời trái lập giữa Cố Y Lạc và Cảnh Sở Minh: “không” “được đó.”
Thấy Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871478/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.