Vừa lúc đó cuộc điện thoại gọi đến từ phía Cố Y Lạc khiến anh vui gấp bội, không khép nổi cửa miệng, tim đập thình thịch nhấc máy, đây là lần đầu tiên Lục Triết Tiêu cảm thấy hồi hộp đến như thế, kể cả là lúc kí kết hợp đồng hàng tỉ đô anh cũng chưa một lần bối rối như vậy.
Cố kìm cơn xúc động nhất thời, chất giọng thường nhật lạnh lùng nhưng đặc biệt có nhiều thanh âm ấp áp vang lên: “Em có chuyện gì sao?”
Anh nghe rõ tiếng cười và sự xúc động bên cô, Cố Y Lạc nghẹn ngào đáp trả: “Cảm ơn anh, là anh đã gián tiếp giúp tôi dìm dòng dư luận vừa qua xuống. Mà sao đột nhiên anh lại mở cuộc phóng vấn bản thân như thế? Chẳng phải trước kia anh rất ghét người khác phỏng vấn mình sao?”
Nếu anh nói là vì em thì liệu em có tin không?
Anh sợ nói như thế quá đường đột, sợ rằng sẽ đẩy khoảng cách giữa hai ta ra xa hơn nữa.
Có đôi khi anh cứ ngỡ mình đã lại gần em thêm một bước, nhưng có khi lại thấy xa cả vạn dặm.
Trên thương trường anh là “ hổ dũng mãnh” bao nhiêu thì trong đoạn tình cảm bất chơt dành cho em anh lại trở nên “thỏ đế” bấy nhiêu, không phải anh không muốn nói mà không dám nói, có lẽ vẫn cần thời cơ.
Thấy anh lâu trả lời Cố Y Lạc hỏi thêm: “Lục tiên sinh, anh sao thế?”
Đột nhiên những suy nghĩ viển vông chợt biến mất, anh lắc đầu nhẹ: “Con người ai cũng nên thay đổi, chỉ là đừng đi theo chiều hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cung-sung-vo-yeu/871473/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.