"Chị dâu...chị ngửi thấy mùi gì kì lạ không?" Tôn Tử Ngôn đang ngồi ung dung chờ anh trai mang chiến lợi phẩm về đột nhiên hít hít mũi, có mùi gì đó giống như mùi xăng dầu vậy.
"Để em đi kiểm tra!" Tôn Tử Ngôn nói xong mở cửa đi ra ngoài, anh đi xung quanh xe thì phát hiện một bãi nước lớn ở giữa thân xe, đến gần thì nó là dầu xe đang chảy ra ngoài. Chết tiệt! Xe sắp nổ.
Anh lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy vòng lại cửa hét lớn: "Chị dâu! Xe sắp nổ, chạy thôi!"
"Á!" Hàn Bách chưa kịp phản ứng đã thấy nóng lòng bàn chân, cơ thể cô được ai đó ôm lấy lao nhanh ra ngoài cùng với tiếng 'BÙM' chiếc xe to lớn cứ thế nổ tung.
Hai người lăn vài vòng dưới mặt đất, Tôn Tử Ngôn bị đập đầu vào thân cây bất tỉnh. Hàn Bách cũng chẳng còn sức, bụng cô quặn lên đau đớn. Nước mắt nhoè đi thị giác, mờ ảo nhìn thấy chiếc xe đang bốc cháy hừng hực. "M...mẹ..." Trước lúc thiếp đi cô còn lờ mờ nhìn thấy một bóng dáng nhỏ bé đứng phía sau gốc cây. Là ai chứ?
Đám người Tôn Mặc Thiên đã sớm khống chế Vân Thành Tín. Dù ông ta có tài giỏi tới đâu, võ công cao cường tới mức nào nhưng ông ta trong cùng vẫn là một người có tuổi, đấu không lại anh trong khoảng thời gian dài.
Tiếng nổ chỗ Hàn Bách kinh động tới mọi người ở đây.
"Tiếng nổ đó...là ở chỗ Bách Bách!" Diệp Tử Kì dừng lại 2 giây rồi hét lên, mặt mũi tái mét.
"Chết tiệt!" Tôn Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997727/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.