"Tìm ra chưa?" Tôn Mặc Thiên ngồi trước bàn điều khiển camera của toàn thành phố, nói với bộ đàm trước mặt.
"Vẫn chưa ạ!" Thuộc hạ bên đầu kia của bộ đàm nói.
Tôn Mặc Thiên trầm ngâm, Vân Thành Tín! Tốt nhất ông nên để Hàn Bách không thương tổn.
"Thiên! Tôi tìm thấy một nới không nằm hoàn toàn trong khu vực thành phố, Vân Thành Tín đang ở đó, người canh giữ rất nghiêm ngặt!" Minh Triết bật cửa đi vào, theo sau còn có Diệp Tử Kì.
"Ở đâu?" Tôn Mặc Thiên lập tức quay lại hỏi.
"Nơi đó rộng quá tôi chỉ biết nó ở phía Bắc của thành phố, một nửa đã lấn sang nước F" Minh Triết căng thẳng nói.
"Người của tôi cũng không thể lẻn vào" Diệp Tử Kì nói. Đội ngũ quân sự chuyên nghiệp của cô cũng không thể lẻn qua khu rừng rậm trước đó. Chết tiệt sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ! Bách Bách cậu ổn không?
"Em có thể thử tìm ra vị trí cụ thể!" Tôn Tử Ngôn bật máy tính, bấm một loạt trên bàn phím.
Ánh mắt của mọi người trong phòng đều nhìn chằm chằm vào Tôn Tử Ngôn. Trên màn hình những con số nhảy liên tục, một hồi sau thì bị nhiễu. Bàn tay Tôn Tử Ngôn lướt nhanh trên mặt phím, nhưng 1 phút trôi qua vẫn chưa giải nhiễu.
"Đứng lên!" Tôn Mặc Thiên lạnh lùng nói.
Tôn Tử Ngôn biết ý của anh trai liền nhanh nhẹn đứng xang một bên, nhường máy tính cho Tôn Mặc Thiên. Anh trầm ngâm phá màng nhiễu của khu vực đó, do một nửa khu vực đã lấn xang thành phố F nên việc phá nhiễu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997725/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.