Ngày hôm sau, Lam Dực có hẹn gặp mặt Tôn Mặc Thiên còn nói có thể dẫn Hàn Bách đi chung, Tôn Mặc Thiên sớm đã biết lý do Lam Dực muốn Hàn Bách tới, chẳng qua là muốn trong lúc mình làm việc có người bầu bạn với Dư Tuyết Linh. Vậy là Tôn Mặc Thiên cùng Hàn Bách đi tới chỗ của Lam Dực.
Khu Thiên Tuế cách chỗ này không xa, ngồi xe 15 phút là có thể tới. Hai người theo quản gia Lý đi vào bên trong. Ở đây xa hoa không khác gì khu Bạch Liên Vạn Thự.
"Đến rồi à?" Giọng nói Lam Dực vọng từ bên trong ra.
Tôn Mặc Thiên không trả lời mà chỉ gật đầu một cái, tay vẫn đan vào với tay Hàn Bách.
"Lam tổng" Hàn Bách theo phép mà chào hỏi.
"Ồ, vợ anh đây à?" Lam Dực nhìn Hàn Bách rồi lại nhìn hai cánh tay đan vào nhau kia.
"Ừ, gọi tôi tới đây có việc gì?" Tôn Mặc Thiên không nhanh không chậm trả lời.
"Ngồi xuống đã rồi nói" Biểu cảm trên mặt Lam Dực đã nghiêm túc lại.
"Có khách sao anh?" Dư Tuyết Linh đi từ trên lầu xuống.
"Vợ tôi, Dư Tuyết Linh" Lam Dực quay lại nhìn Dư Tuyết Linh cười với cô ấy rồi lại nói: "Họ..."
Nhưng Lam Dực còn chưa nói xong biểu cảm trên mặt Dư Tuyết Linh đã thay đổi, cô bất ngờ nhìn Hàn Bách: "Là cô sao?"
"Cô là Dư Tuyết Linh?" Hàn Bách cũng nhíu mày hỏi. Không nghĩ duyên phận cho bọn họ gặp nhau sớm như vậy.
"Phải, lại gặp nhau rồi!"
"Em quen cô ấy à?" Hai người đàn ông gần như hỏi cùng một lúc sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997703/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.