Đợi đến tối cuối cùng ba cô Hàn Viên cùng người dì là Vũ An Tử cũng đã về. Hàn Tiểu Dương chạy xuống hớn hở chào: "Ba mẹ hai người đã về"
"Tiểu Dương à mẹ nhớ con quá" Vũ An Tử ôm Hàn Tiểu Dương một cái.
"Ba, dì Vũ" Hàn Bách cũng chào một tiếng.
"Dì cái gì gọi mẹ đi" Hàn Viên không vui lên tiếng.
"Ba à tiếng mẹ này không thể gọi bừa" Hàn Bách thoáng nhìn qua Vũ An Tử nói.
"Cái gì gọi là gọi bừa, bà ấy là vợ của ba là mẹ con, lần sau nhớ sửa cách xưng hô, ba đã dặn nhiều lần rồi" Hàn Viên nghe vậy càng không vui nhíu mày nói.
"Là vợ ba thì con chấp nhận, nhưng làm mẹ con thì không được, con chỉ có một người mẹ là Vân Uyển" Hàn Bách không cảm xúc nói, cô còn cố ý nói rõ chữ Vân Uyển. Vũ An Tử nghe thấy hai chữ Vân Uyển thì bàn tay hơi run một chút.
"Hỗn xược! Ba đã dạy con như thế nào?" Hàn Viên chấp tay sau lưng hơi lớn tiếng quát.
"Chồng, anh đừng nóng, con nó còn bé có lẽ vẫn chưa quen được với em" Vũ An Tử xoa xoa cánh tay Hàn Viên nhẹ nhàng hoà giải.
"Ba à ba bớt nóng lại, có lẽ hôm nay chị không được khoẻ thôi, ba mẹ mới về mau vào nhà đi" Hàn Tiểu Dương cũng lên tiếng giảm không khí căng thẳng.
"Hai mươi mấy tuổi rồi còn cư xử như đứa trẻ con vậy" Hàn Viên hừ nhẹ nói.
Hàn Bách chỉ im lặng nhìn một màn như vậy.
"Về rồi còn không vào nhà đứng đó um xùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997669/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.