Ngược với không khí vui vẻ của Tôn gia thì tại căn nhà riêng của Từ Noãn Khang, Hàn Tiểu Dương đang ngủ bỗng hét lớn: "Đừng chạm vào tôi" Rồi bật dậy, Từ Noãn Khang ở bên cạnh lập tức ôm cô vào ngực nhỏ giọng dịu dàng nói: "Anh đây, không sao hết, không có ai cả"
Hàn Tiểu Dương lập tức ôm lấy Từ Noãn Khang khóc lớn: "Em không bị...em không bị chạm vào..."
"Anh biết, anh biết bọn chúng không chạm vào em, không cần sợ có ảnh đây" Từ Noãn Khang đau lòng muốn chết chỉ biết ôm chặt lấy cô nhỏ giọng an ủi.
"Noãn Khang...em thề là bọn họ không chạm vào em, anh có thể đi hỏi chị, chị có thể chứng minh cho em...huhu... " Hàn Tiểu Dương vô lực nói, chỉ cần nghĩ đến có 3, 4 tên đàn ông chạm vào người là cô lại nổi một tầng da gà, cảm giác ghê tởm ùa về. . Truyện Sủng
"Anh biết, không sao nữa rồi, anh sẽ khiến bọn chúng phải trả giá, nhé! giờ thì nín đi không khóc nữa, ngoan" Từ Noãn Khang hận không thể chôn sống mấy tên đã chạm vào Hàn Tiểu Dương ngay lập tức.
Cũng đã muộn nên Tôn lão thái cứ nhất quyết giữ đám Tôn Mặc Thiên ở lại một đêm, trong phòng của Hàn Bách và Tôn Mặc Thiên, Hàn Bách đang làm tổ trong lòng Tôn Mặc Thiên xem điện thoại thì có một tin nhắn từ số lạ gửi về: 'Xin chào, tôi là Hồ Nhã Tịnh, nếu ngày mai cô rảnh có thể cùng tôi đi dạo phố được không?'
"Hửm??.." Hồ Nhã Tịnh? Sao cô ấy lại hẹn mình đi dạo phố?
"Sao vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997661/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.