Sáng hôm sau khi rời giường Hàn Bách không thấy Tôn Mặc Thiên đâu, chắc anh đã đi làm rồi, cô làm vệ sinh cá nhân thay đồ rồi đi xuống nhà, nghe dì Trương nói thì ra anh đi làm.
Đang ngồi đọc tạp chí thì chuông điện thoại reo lên, đó là Diệp Tử Kì gọi.: "Alo, mình nghe"
"Tình yêu ơi mình về nước rồi tầm 10 phút nữa sẽ hạ cánh, cậu ra đón mình đi" Giọng nói vui vẻ của Diệp Tử Kì vọng ra.
"Cậu về sớm vậy sao?" Cô nhớ không nhầm thì Diệp Tử Kì nói tháng sau mới về mà.
"Mình sẽ về sớm hơn, sao? Không tiếp đón mình à?"
"Nào có mình chỉ hơi bất ngờ khi cậu về sớm vậy thôi, đợi xíu mình ra ngay"
"Ok yêu bồ"
Nghe điện thoại xong Hàn Bách nói với dì Trương là có thể trưa nay mình sẽ không về ăn cơm nên không cần phải đợi. Rồi lên phòng lấy túi với chìa khóa xe lái thẳng ra sân bay đợi Diệp Tử Kì.
Đúng như lời nói cô vừa đến thì cũng thấy Diệp Tử Kì đang kéo vali đi ra. Trên mặt đeo quả kính râm to che mất nửa khuôn mặt. Hàn Bách mở cửa xe vẫy vẫy tay, Diệp Tử Kì vui vẻ tiến lại, nhân viên sân bay nhanh nhẹn mở cốp xe cất hành lý vào, Hàn Bách lái xe đưa Diệp Tử Kì về nhà của cô ấy. Cất hành lý rồi hai người đi dạo với nhau, đến trưa lại cùng nhau đi ăn.
Trên bàn ăn Hàn Bách hỏi Diệp Tử Kì: "Này, mình sắp mở công ty đấy"
"Hả? Mở công ty gì?"
"Công ty nội thất"
"Sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/997654/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.