“Ai thế? Người như thế nào?”
Cố Thiên Tầm vừa đẩy cửa vừa cười trừ.
“Đừng có giả ngốc với mình nữa, mình đều thấy hết rồi, người đấy không phải Cảnh Nam Kiêu! Cậu nói mau, có phải đêm qua cậu ỏ cùng người đó không hả? Cậu đúng là không có tính người mà, gọi cho cậu bao nhiêu cuộc điện thoại đều không nghe, cậu mà không nói thật ra với mình, mình sẽ không nhìn mặt cậu nữa!”
“Được rồi, khổ lắm, tớ nói!” Tối qua đột nhiên bỏ về không nói năng gì Cố Thiên Tầm cũng cảm thấy có lỗi, lại sợ Dương Mộc Tây giận nên phút chốc đầu hàng luôn rồi, “Cậu còn nhớ lần trước mình kể với cậu chuyện ở khách sạn Hoàn Vũ không?”
“Chính là chuyện cậu bị bà mẹ chồng với cô em chồng quái đản đó mưu hại phải không? Đợi đã...” Dương Mộc Tây đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, hai mắt trợn tròn hỏi: “Không lẽ... người đàn ông vừa nãy chính là cái người đêm hôm đó chứ?”
“Ừ, chính là anh ta.”
“Cậu điên rồi à? Sao cậu lại với anh ta cơ chứ? Đúng là anh ta đẹp trai, mọi thứ cũng có phần hơn Cảnh Nam Kiêu nhà cậu, nhưng mà đẹp trai đâu thể đem ra ăn thay cơm được đâu?” Nói đến đây, Dương Mộc Tây hạ giọng, thì thầm vào tai cô, “Không phải kích cỡ của anh ta rất nhỏ sao?”
Cố Thiên Tầm lườm cô một cái, “Mình và anh ta không giống như cậu nghĩ đâu.”
“Nhưng cũng không thể che đậy được sự thực rằng anh ta không ổn!”
Cố Thiên Tầm cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251718/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.