Dì Trương bị dọa cho sợ chết khiếp, lập tức vứt máy hút bụi trong tay xuống, chạy lại: “Cậu chủ, cậu mau bỏ tay ra, cậu định làm gì vậy hả?!”
“Cút!” Cảnh Nam Kiêu hét lên một tiếng, không thèm quay đầu lại.
Dì Trương sợ anh ta, nhưng cũng không thể để anh ta đánh mợ chủ như vậy, lắp bắp một lúc không biết nên nói gì, Cố Thiên Tầm khó nhọc mở lời: “Dì Trương, kệ anh ta, để mặc anh ta giết tôi, dì đừng xen vào...”
Cảnh Nam Kiêu càng dùng lực mạnh hơn, cô thở nặng nhọc vài tiếng rồi nói không nổi nữa.
Không phải định giết người đấy chứ?! Dì Trương không dám lề mề nữa, vội lén lút chạy đi gọi điện cho ông chủ.
.........
“Đêm qua cô đi đâu hả?!” Cảnh Nam Kiêu lên giọng chất vấn, đôi mắt hằn lên vẻ giận dữ tột độ như muốn lập tức ăn tươi nuốt sống cô. “Cô đã ngủ với hắn rồi à? Cố Thiên Tầm, cô để cho hắn làm chuyện đó rồi?”
Tim, đã không còn đau nữa rồi.
Nhưng càng ngày càng lạnh...
Lạnh hơn cả bị dìm xuống nước....
Cô cười lạnh, nhìn anh ta, như đang xem chuyện khôi hài, “Đúng vậy, chúng tôi ngủ rồi thì sao hả? Làm chuyện đó rồi thì sao? Anh định giết tôi à? Khụ khụ...”
Tay anh ta càng siết chặt hơn, Cố Thiên Tầm cũng không phản kháng, chỉ lạnh lùng cao ngạo nhìn anh ta. Trước mặt anh ta cô quyết không tỏ ra yếu đuối được!
“Cố Thiên Tầm, có tin tôi giết cô không!” Anh ta nghiến chặt răng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251713/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.