Anh ta nói không sai, Lan Điền hy vọng tóm được miếng bánh béo bở là dự án của anh ta thì tất nhiên anh ta muốn hỏi gì mà chẳng được.
Nhận thấy ánh mắt tóe lửa của hai người từ dưới nhà lóe lên, Cố Thiên Tầm chỉ ho khan một tiếng, cố gắng giả bộ tự nhiên nhất có thể, nói: “Bọn mình bao năm rồi không gặp nhỉ, tớ còn tưởng cậu quên mất tớ rồi cơ... Ừ, có phải cậu ra nước ngoài rồi không? Sao tự nhiên lại nhớ đến tớ mà gọi điện thế? Được, hôm khác chúng mình tụ họp nhé.”
Cô len lén nhìn về phía hai người dưới nhà, cho đến khi thấy họ không còn chú ý đến mình nữa mới thở phào nhẹ nhõm.
“Phòng cô ở đâu hả?”Anh hoàn toàn không đếm xỉa gì đến những lời cô vừa nói lung tung trong điện thoại. Như thể biết rằng cô đang cố tình che giấu, tránh để người khác biết.
“Trên lầu chỉ có một phòng sáng đèn, có phải phòng cô không?”
“... Ừm, đúng.” Cô khe khẽ nói. Rốt cuộc anh ta định làm gì?
Cô đành quay trở về phòng mình, theo quán tính đi về phía cửa sổ. Vừa vén rèm lên quả nhiên nhìn thấy chiếc xe đen đang đỗ sát dưới tán cây. Anh đang ngả người trên lưng ghế, đưa mắt nhìn lên lầu.
Trong bóng đêm như vậy, bốn mắt nhìn nhau, tim Cố Thiên Tầm đột nhiên đập loạn nhịp, cô nắm chặt lấy điện thoại, cảm giác tay cũng cứng đơ lại. “Anh... anh đã đưa Cảnh Dao về rồi, sao còn chưa đi đi?”
“Tôi có chuyện muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251687/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.