Sự chú ý của Lam Tiêu rời khỏi Cố Thiên Tầm mà dần hướng về phía cô. Vào giây phút nhìn rõ cô, anh ta hơi khựng lại, nhíu mày, chậm rãi nói: “Cô gái này có gì đó rất quen.”
Lúc này Dương Mộc tây mới kịp định thần lại, cô hít vào một hơi sâu, cố nặn ra một nụ cười rồi đưa tay ra bắt tay với Lam Tiêu, bình thản nói: “Người giống người, vả lại gương mặt tôi rất bình thường nên anh cảm thấy quen cũng không có gì là lạ.”
“Vậy sao?” Lam Tiêu nói câu này như có hàm ý khác. Dương Mộc Tây có cảm giác các dây thần kinh đều đang căng như dây đàn. Nhưng may mà anh ta không nói thêm gì nữa, chỉ sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người.
Cuộc họp tiến hành khá thuận lợi, chỉ là thỉnh thoảng Dương Mộc Tây có chút thất thần, như thể hồn không gắn vào với xác vậy. May mà cô cũng là người khá có kinh nghiệm chinh chiến trong nghề, nên năng lực ứng biến lúc lâm nguy cũng khá dầy dặn, vì vậy rất nhanh chóng tập trung vào công việc, như thể vừa rồi không hề có chuyện gì.
........
Sau khi kết thúc cuộc họp, Lam Tiêu nói muốn mời mọi người đi hát, Ngô Ca tất nhiên vui vẻ đồng ý. Người của cả hai công ty cùng cùng bước ra khỏi phòng họp, đi vào thang máy hành chính xuống dưới lầu. Từ đầu đến cuối, Ngô Ca và Lam Tiêu không ngừng sôi nổi bàn luận chuyện dự án. Dương Mộc Tây thu mình trong góc, không hề lên tiếng. Cố Thiên Tầm đứng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251616/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.