Cố Thiên Tầm phát hiện ra rằng Mộ Dạ Bạch không chỉ là một nhân vật đáng gờm trong giới doanh nhân mà còn là một người đàn ông của gia đình nữa. Ít nhất là trong lúc này không có thợ điện, anh biết cách lắp công tắc không khí giúp cô.
Bưng một cốc trà nóng lên để bên cạnh, cô dựa vào tường nhìn anh đang bận lắp đặt. Áo sơ mi dài tay xắn lên đến khuỷu, tay cầm tua vít và đinh ốc, trông bộ dạng anh lúc này không có chút gì là giống với Mộ Dạ Bạch hô mưa gọi gió trên chốn thương trường cả.
Cố Thiên Tầm nhìn lưng anh từ đằng sau, bật cười. Mộ Dạ Bạch quay đầu lại, vừa làm vừa hỏi: “Cười gì thế?”
“Đường đường là người thừa kế tập đoàn Á Minh, vậy mà bây giờ phải làm thợ điện ở đây, vậy có buồn cười không?”
Mộ Dạ Bạch nhìn cô một cái, đột nhiên đứng thẳng dậy, những ngón tay bám bụi bẩn của anh quệt lên mặt cô một cái khiến khuôn mặt trắng muốt của cô bị in lên hình ngón tay den sì. Cố Thiên Tầm tức giận kêu lên: “Anh thật quá đáng! Anh...”
Cô vừa nói vừa đưa tay ra định nhéo má anh, anh lại nhanh hơn một bước, tóm chặt tay cô, “Đây là hình phạt dành cho kẻ dám cười nhạo tôi.”
“Anh cũng thật là không chịu kém cạnh ai cái gì!” Tuy miệng cô nói vậy nhưng ánh mắt lại lấp lánh niềm vui. Cô thích sự trêu đùa qua lại như vậy, nhẹ nhàng thoải mái như người bạn đã quen nhau từ rất lâu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251605/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.