Đêm đó.
Cố Thiên Tầm nằm trên chiếc giường lớn của Mộ Dạ Bạch. Ánh trăng mờ ảo, đột nhiên cô không còn cảm thấy nó lạnh lẽo nữa mà ngược lại lãng mạn như được phủ một lớp vải voan mỏng.
Mỗi ngày khách sạn đều thay ga giường giặt sạch bong, trên đó thoáng mùi thơm của chanh, ngửi thấy vô cùng dễ chịu. Cô mặc áo sơ mi trắng của Mộ Dạ Bạch, ôm chăn co người nằm trên giường, rất lâu sau vẫn không ngủ được.
Đợi đến đêm khuya, cô ôm lót lông của giường đi ra khỏi phòng ngủ. anh vẫn ngủ trên sofa, ghế của sofa không nhỏ, là loại bọc da thật rất rộng rãi, nhưng tay chân anh dài nên nằm trên đó có phần hơi chật. Cố Thiên Tầm cúi đầu nhìn gương mặt tuấn tú đó, trong lòng bỗng có cảm giác dịu dàng khó tả.
Cô trải chăn ra, nhẹ nhàng đắp lên người anh. Mỗi cử động đều rất khẽ, sợ làm anh tỉnh giấc. Anh vẫn ngủ say, chỉ hơi động đậy người, kéo chăn lên ngủ tiếp.
................
Hôm sau.
Cố Thiên Tầm dậy từ rất sớm, cô chải đầu trước rồi đun một ấm nước, sau đó mới đi vào nhà vệ sinh.
Áo sơ mi của anh vừa rộng vừa dài, khoác lên người trông cô càng nhỉ bé. Trên áo còn lưu lại mùi hương của anh, giống như anh đang cô vậy, khiến cô cảm thấy ấm áp, nhẹ nhàng.
Cố Thiên Tầm đứng trước gương nhìn ngắm mình, trong lòng có cảm giác kỳ lạ không nói nên lời được. Cô cuối cùng vẫn mang trong mình sự mơ mộng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251579/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.