Dưới ánh nắng chiều muộn, từng nét trên khuôn mặt như trở nên rõ ràng hơn, xinh xắn hơn, thu hút ánh nhìn người đối điện. Đang mải mê ngắm nhìn, điện thoại đổ chuông, nhìn thấy là số điện thoại llạ, anh không chần chừ, nhấc điện thoại lên nghe.
Giọng nói từ đầu kia truyền lại khiến anh không khỏi kinh ngạc. Thì ra là chủ tịch Tập đoàn Á Minh.
“Cảnh thiếu gia, nghe nói cậu và thiếu phu nhân li hôn?” Lần này lời nói của Lão Phu Nhân không hề kiêng dè, có vẻ cũng chẳng bận tâm đến thân phận hay là câu nệ lễ nghĩa gì khi hỏi câu hỏi về chuyện đời tư như vậy.
Cảnh Nam Kiêu bất giác liếc nhìn cô gái đang đứng cách mình không xa rồi nói: “Vâng, chúng cháu đang chuẩn bị làm thủ tục, có chuyện gì sao bà?”
Lão Phu Nhân mở cửa nhìn ra phía ngoài: “Nếu ta nói, ta có cách để cho cô ấy không thể li hôn với cậu, cậu thấy thế nào?
Anh có chút không kịp phản ứng, nhưng rồi lại bật cười, nụ cười nhếch mép đầy chua chát. “Có lẽ bà chưa hiểu về tính cách của cô ấy rồi, cô ấy đã quyết điều gì, nhất định sẽ không thay đổi.”
“Đừng vội khẳng định. Dù là tính cách gì thì nó cũng vẫn là một đứa con gái biết yêu. Chỉ cần điểm này thôi, ta có thể giữ nó ở bên cậu. Có điều, không biết Cảnh thiếu gia có đồng ý không?” Nghe giọng Lão Phu Nhan có vẻ rất chắc chắn, dường như bà đã có sẵn những toan tính trong đầu rồi, một sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251546/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.