Thế nhưng, điện thoại bỗng đổ chuông. Trong một không gian như vậy, tiếng chuông khiến cho mọi thứ trở nên đáng sợ hơn.
Cảnh Nam Kiêu nhìn cố Cố Thiên Tầm, thở dài, sau khi định thần lại mới lấy chiếc điện thoại ra.
Nhìn thấy con số đang không ngừng nhảy múa trên màn hình, trên mặt Cảnh Nam Kiêu bỗng vụt qua những biểu hiện phức tạp. Anh vẫn không buông tay Thiên Tầm, nhấc điện thoại lên nghe.
Vẫn còn chưa nói được gì, anh đã nghe thấy tiếng Tần Tư Lam đang nức nở khóc ở đầu dây bên kia: “Nam Kiêu, em không muốn bỏ đứa bé đâu, anh mau đến cứu em, cứu lấy con của chúng mình….”
“Chuyện gì vậy?”
Vừa nghe thấy nhắc đến đứa bé, Cảnh Nam Kiêu bỗng chau mày, tâm trí anh bỗng chốc như bị kéo dồn vào đó. Thiên Tầm nhân lúc này vùng ra khỏi tay anh, phần nào đoán được, đầu dây bên kia Tần Tư Lam đang thuật lại cho Cảnh Nam Kiêu những lời buổi chiều nay Lão Phu Nhân nói, sắc mặt anh mỗi lúc một trở nên nghiêm trọng.
Khi họ cúp máy, cũng là lúc cô bước ra đến cửa, Cố Thiên Tầm hít một hơi thật sâu nhìn Cảnh Nam Kiêu, cô hi vọng Cảnh Nam Kiêu sẽ không quay đầu lại.
Nhưng vừa kéo cửa phòng anh quả nhiên đã quay đầu lại.
Đôi mắt sâu thẳm, có phần giằng xé xen thêm cả những hổ thẹn, áy náy. Cố Thiên Tầm không nói gì, cô chờ cho anh mở lời trước.
Anh mím môi, anh ấp úng nói: “Ở bên đó… là một tình huống đặc biệt”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251538/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.