“Gần đây, tin tức Mộ Tổng đính hôn lan truyền khắp khách sạn! Không có lửa làm sao có khói, tớ thấy, lần này tám chín phần là thật!”
Lời của Dương Mộc Tây khiến Cố Thiên Tầm dao động, tim cô đột nhiên như thắt lại.
Cô nhớ lại những lời lần trước trong xe, Lão Phu Nhân chỉ đống đồ trang sức tinh xảo lộng lẫy nói với cô.
Những thứ đó đều là tặng cho Hoắc Thanh Uyển, hơn nữa …
Bà đã nói rất rõ, là sẽ chuẩn bị xe cho lễ đính hôn của Mộ Dạ Bạch và cô ta.
Thế nên …
Bọn họ thực sự sắp đính hôn rồi sao?
Liếc xuống nhìn ngón tay, vô thức đan vào nhau, có chút bất an.
“Sao không nói gì vậy?” Thấy cô im lặng, Dương Mộc Tây huých nhẹ.
“Tớ muốn uống trà, rót cho tớ một cốc nước nóng.” Cố Thiên Tầm làm ra vẻ bình thản nói, nhìn sang ánh mắt tỏ vẻ khó hiểu của Dương Mộc Tây, cô chỉ im lặng hướng ánh nhìn ra ngoài cửa sổ, giấu đi vẻ yếu đuối của bản thân.
Ngoài cửa sổ khách sạn, một màu u ám, bầu trời nặng nề như thể sẽ mưa sập xuống bất cứ lúc nào.
Kể cả trái tim cô, lúc này, cũng trở nên trĩu nặng.
Dương Mộc Tây không biết làm thế nào, đành đứng dậy lấy cho cô một cốc nước ấm.
Không đành lòng nhìn vẻ mặt đau khổ của cô, nói: “Cậu đành lòng nhìn anh ta kết hôn với người khác sao? Nếu đúng như vậy, thì sau này anh ấy sẽ thành “hoa đã có chủ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251459/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.