Cố Thiên Tầm nghĩ ra điều gì đó, rút tay ra khỏi tay anh: “Lát nữa... để em tự về đi.”
“Anh đưa em về.”
“Không...”
Lời từ chối của cô còn chưa kịp nói hết thì anh liếc nhìn sang: “Định đi taxi à? Em còn định để cho người khác thấy bộ dạng thê thảm này hay sao?”
Cô chỉ biết câm nín. Giờ bản thân đang yếu thế như vậy, thật sự không cãi lại được anh,
“Anh không phải... đang bàn chuyện đính hôn à?” Cô rụt rè lên tiếng.
“Ừ.”
“Anh đi như thế này...”
“Đã từ chối rõ ràng rồi còn cần gì bàn thêm nữa?” Mộ Dạ Bạch đưa mắt lên nhìn cô, anh nói tiếp: “Từ đầu đến cuối chuyện đính hôn này đều là do bọn họ tự biên tự diễ cả, anh chưa từng đồng ý.”
Ngừng một lúc, anh nói thêm: “Em hiểu ý không hả?”
Tim cô đập dồn dập một hồi, rồi gật đầu: “Em biết rồi.”
Dù trả lời rất lạnh nhạt nhưng câu nói đơn giản đó của anh lại ngay lập tức xóa đi những u ám trong lòng cô.
Quả nhiên, cô rất ích kỷ.....
Hai người họ đã bị dồn vào một ngõ cụt không có lối ra, nhưng cô vẫn không muốn để anh đi cưới người phụ nữ khác. Không hề muốn!
Cửa thang máy mở ra, đến tầng 1 thì chuông điện thoại của anh bắt đầu reo lên. Liếc nhìn màn hình một cái, sắc mặt anh có vẻ không tốt. Đi đến cửa rồi anh nhận lại chìa khóa xe từ chỗ quầy gửi đồ rồi mới bắt máy.
“Dạ Bạch con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251446/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.