Lão phu nhân nhìn chằm chằm vào cô hồi lâu, không lên tiếng. Quyết định này thực ra cũng không làm cô ngạc nhiên; anh là một người con có hiếu, nặng tình cảm, sau hồi lâu đắn đo, cuối cùng đây mới là lựa chọn của anh.
Mộ Dạ Bạch đứng dậy khỏi ghế sofa, ánh mặt trời dần tắt, chỉ còn lại cái bóng bao trùm lấy anh. Hai tay đút túi quần, anh lãnh đạm nói: “Về phía báo chí, phiền bà thông báo giúp cháu.”
“Bà sẽ lo liệu ổn thỏa.” Lão phu nhân trầm mặc nhìn anh một cái: “Thanh Uyển là đứa rất được, cháu đừng cứ cố chấp giữ thành kiến với nó như thế, thử nhìn vào ưu điểm của nó, mở lòng mình ra xem.”
“....” Anh trầm xuống, không đáp lại, chỉ phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ, không biết là có nghe thấy hay không.
Lão phu nhân cũng không nói thêm gì nữa, đi ra ngoài.
Tan làm, Cố Thiên Tầm chen chúc trong dòng người trên xe bus, cô gọi điện thoại cho Thiên Hàn và bà Cố Vân La trong bệnh viện trước nói là mình đã nấu cơm xong giờ đem vào viện cho họ.
Cúp máy xong, đang định gọi cho Mộ Dạ Bạch thì điện thoại bỗng đổ chuông – là anh gọi.
“Anh tan làm chưa?” Cô hỏi anh, xung quanh có hơi ồn ào.
“Ừm, vừa ra khỏi công ty. Còn em? Đang định đi đâu vậy?”
“Em về nhà trước, mẹ em và Thiên Hàn gần đây đều ăn cơm trong bệnh viện, em lo cơm ở trong đó chán nên muốn nấu cơm mang đến để hai mẹ con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251433/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.