Cuối cùng cô chỉ còn biết tìm một số điện thoại khác trong điện thoại, số điện thoại cô chưa gọi bao giờ.
“Alo. Xin cho hỏi..” Điện thoại vừa được nhấc máy, cô liền hỏi một cách cung kính.
“Thiên Tầm?” Giọng nói từ đầu dây bên kia thể hiện rõ sự kinh ngạc, dường như hoàn toàn không ngờ tới việc cô sẽ gọi điện cho mình. Một giây sau, như nghĩ ra điều gì đó, giọng nói ấy trở nên căng thẳng, gấp rút hơn. “Vân La đã xảy ra chuyện gì sao?
“Bác Mộ, cháu muốn hỏi số điện thoại của bác gái, bác có thể cho cháu được không? Cháu có chút việc muốn hỏi bác ấy.”
“Vân Thường?” Ông Mộ Trung Thiên cảm thấy khó hiểu. “Cháu tìm bà ấy có chuyện gì?”
“Có chút việc ạ.” Cố Thiên Tầm thực sự không muốn nói ra nhưng dù gì Thiên Hàn cũng là con trai ông ấy, để ông ấy biết chuyện có lẽ cũng giúp được điều gì đó. Nghĩ vậy cô liền nói thật: “Phó chủ tịch Mộ, sáng nay em trai cháu bị người ta bắt đi mất, đến giờ vẫn chưa biết tung tích ra sao. Cháu nghi ngờ nó bị người ta bắt cóc.”
“Bắt cóc? Đã báo cảnh sát chưa? Có manh mối gì không?” Ba câu hỏi liên tiếp, thể hiện sự quan tâm lo lắng của ông Mộ Trung Thiên.
“Vừa báo cảnh sát rồi ạ. Cháu hiểu tính của Thiên Hàn, nó là một đứa trẻ lương thiện, không thể gây thù kết oán với ai được, vì vậy... cháu không nghĩ được có ai sẽ bắt cóc nó cả.”
“Cháu nghi ngờ là do Vân Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251404/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.