Chơi đã rồi hai người họ mới xách túi đồ đi về.
Mộ Dạ Bạch mở khăn quàng cổ ra, cùng quấn một nửa lên cổ cô, che chắn đôi tai đỏ ửng lên vì lạnh đó.
Cô cười, ôm lấy cánh tay anh.
Ánh đèn đường cùng với bông tuyết bay bay, hai người như cặp vợ chồng trẻ khiến người đi đường nhìn thấy cũng không khỏi cảm thấy ngọt ngào.
....
Về đến Lai Nhân, Cố Thiên Tầm mở nước vào bồn tắm cho anh trước còn mình thì ngồi trên sofa ngắm nghía mấy món đồ chơi trẻ con.
Cô cho đôi bít tất vào đôi giày rồi để vào ngăn kéo.
Những món mua về đều là đồ dùng của bé gái, màu hồng nhạt và vàng nhạt long lanh, cả cô và Mộ Dạ Bạch đều thích có con gái nhiều hơn một chút.
Cô nghĩ nếu sau này mà sinh con trai thì những món đồ này cũng không thể lãng phí được.
Quá đắt!
Vì vậy con trai hay con gái thì cũng sẽ dùng những món đồ này.
Thu dọn xong đồ đạc, cô nằm trên sofa xem tivi một lúc, nửa tiếng trôi qua, Cố Thiên Tầm đột nhiên bừng tỉnh, đến dép đi trong nhà cũng không kịp xỏ, cô lao như bay vào trong nhà tắm.
“Dạ Bạch!” Cô đập cửa, rồi dán tai vào cánh cửa.
Đã hơn nửa tiếng rồi, sao vẫn không thấy anh đi ra.
Nghe ngóng một lúc, bên trong không hề có động tĩnh gì.
“Dạ Bạch, anh tắm xong chưa?” Cô gõ cửa một hồi, tim muốn nhảy ra ngoài.
Không nhìn rõ, cô cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ly-hon-di/2251297/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.