Châu Hạo Nhân vẫn còn hơi ngơ ngác, anh ta chưa phản ứng kịp thì Hạc Cảnh Thần đã bắt đầu mở lời đếm số. 
“Một giây, hai giây, ba giây...” 
Mồ hôi tứa ra hai bên trán Châu Hạo Nhân. Anh ta lúng túng muốn ngăn Hạc Cảnh Thần lại: “Hạc tổng, chờ đã! Tôi xin ngài!” 
Hạc Cảnh Thần nhìn điệu bộ của Châu Hạo Nhân rất buồn cười. Hắn im lặng, nhưng ánh mắt vẫn trông chờ câu trả lời từ Châu Hạo Nhân. 
Lúc nãy Châu Hạo Nhân cũng nghe thấy, hắn gọi cô là Tiểu Thất. Một cách xưng hô chưa ai thốt ra cũng chưa từng nghe qua. Mọi người xung quanh người sẽ để ý có người không. Những người để ý mà nếu nhận ra hắn là tổng giám đốc Hạc thị sẽ bắt đầu bàn tán. 
“Tiểu Thất? Cái người tên Tiểu Thất là ai vậy?” 
“Tôi cũng không biết.” 
Cách gọi vừa cưng chiều vừa tinh tế đủ để không ai nhận ra cái tên vừa bật câu từ miệng Hạc Cảnh Thần là vợ hắn. 
Nút nước bọt khó khăn trong cổ họng, Châu Hạo Nhân thốt không ra hơi. Hạc Cảnh Thần cứ mãi trưng dáng vẻ thúc giục, hắn nhướng mày: “Sao vậy, Châu phó tổng? Đụng đến người của tôi rồi bây giờ không biết ăn nói làm thế nào à? Chính các người bày mưu tự mình gửi ảnh đến cho tôi, lúc tôi tới tận nơi đòi mạng lại im ru rú.” 
Châu Hạo Nhân mím môi. Ngày thường anh ta có thể tự do trêu đùa Hạc Cảnh Thần một chút. Nhưng hôm nay thì khác, hắn mang cả đống thuộc hạ áo đen của hắn tới, trong số đó còn có cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lua-nguoi-phu-nhan-lam-sao-chay-thoat/1300431/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.