Tống Y Du chỉ đường cho Châu Hạo Nhân chở cô ta đến ngôi biệt thự riêng của Vị Yến. Vốn dĩ Châu Hạo Nhân cũng không biết Vị Yến có nhà riêng từ khi nào. Trên thực tế là tổng giám đốc Lăng thị vì trọng dụng chị ta nên đã mua cho chị ta. Sau này Vị Yến về nhà mới ở, liền biến nó thành một chỗ chứa của tiếng nhạc xập xình và rượu chè nghiện ngập. 
Châu Hạo Nhân rất cẩn thận đi theo sau Tống Y Du, trong lúc đi không ngừng quan sát xung quanh. Thiết nghĩ, có lẽ chủ nhân ngôi nhà là người đàn bà quyền lực và giàu có nào đấy. 
Cho đến khi Tống Y Du đưa anh ta đến căn phòng cũ, đẩy cửa bước vào, đập vào mắt Châu Hạo Nhân đầu tiên là diện tích bên trong vô cùng rộng có thể chứa luôn cả một chiếc sân khấu. Tuy nhiên ánh đèn lại mờ mờ ảo ảo nhấp nháy như các quán bar hay họp đêm. Đã vậy còn bon chen thanh âm đùng đùng làm ù tai người nghe. 
Chỉ cần có thời gian rảnh, Vị Yến sẽ cấm túc ở nhà chui vào “địa bàn” riêng này của chị. 
Nhìn thấy bóng người quen thuộc ngồi ở một góc lẻ. Châu Hạo Nhân trố mắt như không thể tin được. 
Vị Yến đưa rượu vang lên hớp một ngụm, lại từ tốn đặt xuống bàn. Chị ta búng tay, nhạc lập tức cũng tắt theo. Đảo mắt về phía bên phải, chị ta nhếch môi: “Xin chào, người cũ!” 
Châu Hạo Nhân cứ thấy Vị Yến là kích động không chịu được. Chỉ thẳng vào mặt chị ta: “Cô! Ha? Xem ra chuyển 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lua-nguoi-phu-nhan-lam-sao-chay-thoat/1300428/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.