Cô nghe thấy hắn muốn dẫn mình đi ăn thì hai mắt sáng chói lên, nhìn hắn chớp chớp: “Thật ạ?” 
Hạc Cảnh Thần đưa tay xoa đầu cô, “Ừ.” 
Cứ cho là cô tính khí thất thường đi, vì giờ cô không quan tâm nữa. Dẫn đi ăn? Cũng xem là một hình thức tự do rồi còn gì, hơn nữa nhân cơ hội ngàn vàng này có thể dụ hắn đi chơi một lúc. 
Nghĩ là thế nên Nguyệt Độc Thất nhảy cẫng lên, cô vồ lấy tay hắn, ôm khư khư: “Đi nào! Đi nào! Đừng để quá trưa!” 
Bảo hắn sủng vợ triệu lần đều đúng. Hắn nhéo má cô một cái, trước khi ra ngoài còn lấy điện thoại gọi gọi cho ai đó. 
Đầu dây bên kia bắt máy, truyền đến là một giọng nói quen thuộc của thư kí Diêu: “Hạc tổng, anh có gì cần dặn dò?” 
Hạc Cảnh Thần đáp lại rất gọn: “Quán xuyến công ty một hôm, hôm nay tôi đưa vợ ra ngoài.” 
“Dạ? Sao ạ?” Thư kí Diêu ở bên kia hai mắt đang chớp chớp không nguôi. Quán xuyến cái công ty này? Chỉ dựa vào anh ta? Sếp à, sếp tin tưởng em đến vậy sao?! 
Hạ Trạch đang ngồi một bên kiểm tra lại đồ dùng vừa nãy bị Nguyệt Độc Thất ném đi mà cũng giật cả mình. Quay sang há hốc mồm nhìn Hạc Cảnh Thần với gương mặt bình tâm, anh ta nói: “Cậu đùa chắc?!” 
Hắn cúp máy, liếc qua Hạ Trạch một cái rồi kéo tay cô đi khỏi phòng: “Không ai đùa.” 
Hắn đưa cô ra nhà để xe, đỡ cô ngồi lên ghế lái phụ, thắt dây an toàn đàng hoàng hết cho cô mới ngồi về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lua-nguoi-phu-nhan-lam-sao-chay-thoat/1300380/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.