8h10′ chiều, Khương Khắc mang ba túi kem đi vào ‘Cưa hàng mỳ nho nhỏ’ của Khúc Thiến. Vu Hàn nhìn thấy anh, lập tức kinh ngạc đi lên tiếp.
” Là khách hiếm, Đại Tổng giám đốc làm sao mà quan tâm đến một của hàng bé nhỏ này chứ?” Chị cười khanh khách hỏi.
” Đại Tổng giám đốc cũng là người, cũng cần ăn cơm chứ?” Khương Khắc cười khổ nói.” Còn nữa, thể thể trực tiếp gọi tên tôi, ‘Đại Tổng giám đốc’, tôi không thể thích được ba chữ này.”
” Ngượng?” Vu Hàn tựa tiếu phi tiếu.
Khương Khắc bất đắc dĩ nhìn chị, rồi đưa túi đồ cho Vu Hàn.
” Đây là cái gì?” Vu Hàn tò mò, sau đó cúi đầu nhìn.” A! LÀ kem!” Chị vui vẻ.
Khương Khắc quay đầu ngó tiệm, nhưng lại không thấy bóng hình thiên hạ nhung nhớ cả ngày.
” Tiểu Dư đâu?” Anh hỏi.
” Tiểu Dư?” Chị ngạc nhiên, hỏi lại.” Sao lại tới đây tìm Tiểu Dư, hôm nay con bé có tới đây đâu?”
” Cô ấy không tới?” Khương Khắc kinh ngạc.” Cô ấy không tới?”
” Không có.” Vu Hàn lắc đầu.
” Sao lại thế? Rõ ràng là cô ấy nói…..” Anh ngưng bặt nhớ đến một chuyện.
” Làm sao vậy?” Chị hỏi.
” Không có gì, tôi đại khái đã đoán ra vì sao cô ấy lại gạt tôi.” Anh lắc đầu cười khổ.
” Vì sao?” Chị tò mò hỏi.
Khương Khắc lắc đầu.
” Chắc không phải là chuyện liên quan đến tối qua?” Vu Hàn không chịu buông tha, vẻ mặt ái muội quan sát.
” Phiền cho tôi một bátmỳ thịt bò, cùng một ít đồ điểm tâm.” Khương Khắc tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lau-hai-lau-2-tong-tai/120401/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.