Phái bảo thủ kinh ngạc, nhưng nếu Tổng giám đốc đã quyết định, bọn họ cũng chỉ cách tin tưởng mà thôi. Dù sao cũng đã năm năm, ‘Bảo Á’ dưới sự dẫn dắt của anh, đã có một vùng trời riêng trên thị trường quốc tế.
” Vâng.” Mọi người nhất trí gật đầu.
” Học Tân, chuyện này từ cậu và Giang Sâm phụ trách.” Khương Khắc hạ lệnh.
” Vâng.” Uông Học Tân cùng Giang Sâm đồng thời lên tiếng trả lời gật đầu.
” Được rồi, mấy hôm nay mọi người vất vả.” Anh nhìn mọi người, nói:” Hôm nay mọi người về sớm chút. nghỉ ngơi đi. Mai sẽ có trận chiến ất vả hơn nữa. Đã vất vả trong ba năm, kết quả sẽ phụ thuộc vào thời gian tới, hy vọng mọi người sẽ cùng tôi cố gắng.” Nói xong, anh đứng lên, rời phòng.
Tại văn phòng ngoài phòng họp, chỉ còn lại chưa đến một nửa nhân viên tăng ca, còn lại trở về hết.
Nơi này là Ngành Hành chính, cơ quan cao nhất Công ty, bình thường mỗi khi gặp sự cố đặc biệt, nhân viên hức khuya tăng ca đều ở tại đây. Còn nhân viên ở lầu ba phía dưới, dù lương không bằng nhưng lại có thể đúng giờ đi làmđã là điều hạnh phúc.
Khương Khắc nâng tay, xem giờ.
7 giờ 10′.
Xem ra, anh vẫn còn ít thời gian để xử lý đống công việc còn chồng chất trên bàn.
Vào văn phòng, trên bàn công tác, thuận tay cầm lên một văn kiện khẩn, bắt đầu làm việc.
” Tổng giám đốc, không về nhà?” Uông Học Tân gõ nhje vào ván cửa, chờ anh ngẩng đầu rồi mới hỏi.
” Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lau-hai-lau-2-tong-tai/120399/chuong-5-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.