- Tôi làm sao biết lời này có ý gì chứ?
Lôi Tân Dương sắp phát hỏa, nhưng mà đừng trách hắn nha, nửa đêm canh ba bị lôi từ trên giường xuống, cho dù người có chân tu lớn đến mấy cũng khómà bình tĩnh được, huống chi gần đây vì vợ yêu hắn đang thời kì nônnghén mà giấc ngủ không đầy đủ, tâm tình của hắn sao có thể tốt đượcchứ?
- Cậu có phải anh em tốt của tôi không đấy?
Diêm NhượcThiên cũng đang nộ khí đầy đầu, nếu như không phải vì không ngủ được,đầu óc sắp nổ tung, hắn làm sao nửa đêm canh ba gõ cửa nhà người khác,điều này làm cho hắn thật mất mặt.
- Anh em tốt của cậu còn có Lục Hạo Doãn, sau không tìm cậu ta đi?
Hắn tàn bạo trừng mắt nhìn bạn tốt, tên họ Lục kia bình thường ở trong nội thành đông đúc, hắn bỏ gần tìm xa để làm gì vậy?
- Cậu không nói được lời nào có tính trọng tâm chút à?
- Tôi có phải bác sĩ đâu.
Lôi Tân Dương chỉ muốn tung cho hắn một quyền, tại sao nửa đêm hai giờ sáng phải ngồi chỗ này nghe tên kia càu nhàu chứ? Ngay cả vợ mình cũng không quản được, hắn là người ngoài sẽ biết sao?
(Ngày xưa anh gặp nạn ai cứu, họ Lôi kia đúng là qua cầu rút ván. Ta nhìn nhầm người. T_T)
- Tôi không coi cô ấy là bà xã, vậy coi cô ấy là gì chứ?
Bạn tốt vẫn đang lầm rầm.
Lôi Tân Dương trợn mắt, tức muốn ói mửa:
- Vợ cậu chứ có phải vợ tôi đâu, cậu không biết, tôi biết chắc? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lao-gia/49179/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.