Mộ tổng tài mời khách tự nhiên là không phải loại quán xá tùy tiện người nào cũng có thể đến, nghe được Lâm Sanh đồng ý rồi, Mộ Lưu Yên trong lòng vui vẻ, trên mặt lại tỏ ra điệu bộ không có gì, dùng điện thoại bàn cty kêu đại bí thư sắp xếp đặt bàn.
Chẳng qua hành động này, làm cho Lâm Sanh đối Mộ Lưu Yên lại vạn phần khinh bỉ, mời ăn cơm lại kêu người khác đi đặt bàn, Mộ tổng thật đúng không phải xuất thân tầm thường a!
Đây là điểm khác nhau giữa viên chức bình thường cùng lão bản, lão bản thì nhớ đến hưởng thụ, còn viên chức lại nhớ đến sống còn.
Đến giờ cơm trưa, Lâm Sanh như thường lệ nhắc nhở Mộ tổng tài một chút, đợi nàng rời đi bản thân mình mới rời đi.
Cơm nước xong, tiếp tục đến thời điểm tiếp tục làm việc, buổi trưa liền như vậy qua đi.
“Lâm Sanh, chúng ta cùng nhau xuống dưới!”. Mộ Lưu Yên gặp lúc Lâm Sanh đang thu thập bàn xong, bật người cầm tay nàng nói, như chỉ sợ nàng bỏ chạy đi xuống.
Lâm Sanh cau mày, bất quá gặp thái độ Mộ Lưu Yên cường ngạnh, biết phản bác cũng vô dụng. Quên đi, dù sao đã trở thành như vậy, tranh cãi cũng như vậy. “Hảo!”.
Thu thập một chút, trong tầm mắt của ba vị thư ký, Mộ tổng không chút do dự cùng Lâm Sanh bước vào trong thanh máy.
Về phần Lâm Sanh, nhìn Mộ Lưu Yên buông tay mình lại nhớ đến tư thái cao cao tại thượng kia, chỉ cảm thấy áp lực thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lao-ba-cho-ta-mot-chut/2457559/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.