Lâm Sanh nhìn vào đôi chân dài của Mộ Lưu Yên, lại thêm đôi tất chân màu đen làm cho lòng nàng ngứa ngáy, bất giác ma trảo tội ác vươn đến người đang nằm mê mang đằng kia.
Bởi vì váy tây là phải mở khóa kéo ở phía sau mông, nên Lâm Sanh muốn cởi váy đành lật nghiêng Mộ Lưu Yên, nếu không nàng không có cách vào kéo khóa ra được.
Nhẹ nhàng giúp người đang ngủ mơ thay đổi tư thế nằm, trên người Lâm Sanh đổ đầy mồ hôi lạnh, đây chính là thời khắc khảo nghiệm lòng người. Trách không được phần tử tội phạm đều khẩn trương nhất vào thời điểm này, chuyện có thể lý giải được.
Với tư thế nằm hiện tại Mộ Lưu Yên đưa lưng về phía Lâm Sanh, điều này cũng làm cho Lâm Sanh thở pháo một hơi.
Phải đối diện với khuông mặt mị hoặc của Mộ yêu nghiệt, nàng thật sự sợ mình cầm lòng không được nữa, làm ra nghiệp chướng.
Tầm mắt Lâm Sanh từ lưng chậm rãi quét xuống phía dưới, sau đó nhìn chằm chằm vào đường cong hoàn mỹ kia nuốt nước miệng, thật không biết sờ lên cảm giác sẽ như thế nào?!
Tưởng tượng đến đó, tà niệm trong lòng càng ngày càng thêm nghiêm trọng.
Chậm rãi hít vào một hơi, Lâm Sanh thật muốn tự tát vào mặt mình một cái, ngươi nha sắc lang chuyển thế à? Chưa từng thấy qua nữ nhân sao? Làm sao lại có nghĩ đáng khinh như vậy? Ngươi từ vương quốc thái dương tới? Tất cả đều là nữ nhân mà, Mộ yêu tinh có, ngươi không phải cũng có sao?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lao-ba-cho-ta-mot-chut/2457538/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.