Cố Vỹ thở hổn hển, anh cúi đầu, ánh mắt thâm tình nhìn vào mắt cô.
“Em nói cái gì?”
Nhìn vào mắt anh, nội tâm của cô cả kinh, sự khiếp sợ dâng lên trong lòng.
Tiếng hít thở của Cố Vỹ càng nặng nề, càng lúc càng gấp gáp, Hứa Mộ Nhan biết anh đang khổ sở đè nén, cố hết sức chịu đựng lửa dục trong người do anh không muốn tổn thương cô.
Nhìn thấy trong mắt anh tràn đầy dục vọng, cô đột nhiên cả kinh, nhất định là thầy đã hiểu lầm ý tứ của cô.
Mặt Hứa Mộ Nhan đỏ bừng, cô ấp úng: “Thầy..... Thầy, ý của em là..... Dạ, em có thể đưa anh đi bệnh viện, mặc dù không loại bỏ được hết dược tính, nhưng anh cũng không khó chịu như bây giờ, chờ thuốc hết tác dụng, anh sẽ không sao.”
Ánh sáng bao phủ người cô, gương mặt hồng hào càng tăng thêm vẻ mong manh quyến rũ của cô, thật sự cô quá mê người.
So với ánh trăng còn tinh khiết hơn, so với hương hoa còn ngào ngạt nồng nàng hơn.
Một luồng nhiệt nóng rực từ trong người Cố Vỹ nhanh chóng trào ra, che mất chút lý trí còn sót lại.
Thật ra anh không nghe rõ lời nói vừa rồi của Hứa Mộ Nhan, anh cúi đầu đặt đôi môi nóng như lửa lên môi cô.
Hơi thở nóng bỏng của anh đoạt mất hô hấp của cô, đôi mắt cô trong suốt như giọt sương lạnh lẽo thấm vào người anh, khiến anh càng muốn có được nhiều hơn.
Lý trí của anh gần như sụp đổ, bất ngờ chiếm đoạt hơi thở của cô.
Môi anh nóng như lửa, mãnh liệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-va-cuoc-hon-nhan-bat-dac-di/1819716/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.