Hứa Mộ Nhan cùng Shasha hai mặt nhìn nhau, không khỏi ngẩn người, sau đó Shasha giả bộ trấn định nói: " Anh cảnh sát, nếu chúng tôi uống rượu chúng tôi sẽ không lái xe"
Nghe vậy, Hứa Mộ Nhan chỉ muốn hôn mê, cô nhìn trộm xem biểu cảm của anh cảnh sát giao thông đang cúi người ló đầu vào.
Một lúc sau, anh cảnh sát mới máy móc mở miệng, “Tôi nghi rằng cô là người đã uống rượu, mời cô xuống xe kiểm tra nồng độ cồn.”
Xong rồi, lần này xong rồi!
Kiểm tra nồng độ, không phải là đem rượu trong cơ thể toàn bộ thở ra…………..
Thấy vậy hai người bắt đầu luống cuống, say rượu mà lái xe tội này nhưng không nhẹ chút nào a!
Trừ điểm, nộp phạt, có khi còn phải ngồi tù nữa? Làm sao bây giờ? Nếu như hơi thở có nồng độ cồn mà nói......
"Nhanh, hai người còn sững sờ ở trong xe làm gì." Cảnh sát giao thông không kiên nhẫn được thúc giục.
Hai người không tình nguyện xuống xe, anh cảnh sát giao thông đưa máy kiểm tra cho Shasha, chỉ vào máy rồi giải thích, “Trước tiên hít thở sâu một hơi, sau đem hơi thở vào máy thở ra, giữ nguyên một hai giây, bao giờ máy phát ra tín hiệu thì xong.”
Shasha tay khẽ run nắm lấy máy kiểm tra, hơi do dự, chậm chạp không thổi, mà một bên Hứa Mộ Nhan trong lòng cũng đang loạn như ma, im lặng đứng bên cạnh Shasha, âm thầm cầu nguyện cho cô…
“Nhanh lên, nhanh lên một chút, nếu thật sự các cô không có uống rượu sẽ thả các cô đi.” Một lần nữa anh cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-va-cuoc-hon-nhan-bat-dac-di/1819651/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.