Phương thị
Clara nằm đọc tạp chí ở ghế sofa bỗng tiếng chuông điện thoại của cô vang lên nhìn thấy màn hình hiển thị là Galvin cô ngay lập tức ngồi thẳng người dậy trả lời:"Anh!"
Glavin giọng nói hiện rõ sự nghiêm nghị có phần giận dỗi:
"Em còn nhớ đến người anh này sao? Anh cứ tưởng là em đã quên mất người anh này rồi."
Clara bật cười hì hì đáp lại:"Em làm gì có chứ? Em làm sao có thể quên người anh trai vô cùng đẹp trai, nghiêm nghị của mình được."
Phương Chí Bình đang làm việc nghe cô nói chuyện với Galvin anh ngay lập tức đi đến hỏi khẽ:"Là anh trai của em sao?"
Clara gật gật đầu, Galvin liền hỏi tiếp với ngữ điệu đầy mong chờ:
"Em có biết hai tuần nữa là ngày gì không?"
Clara nghiêng đầu nghĩ rồi trả lời ngay:"Là ngày gì?"
Bỗng nhiên, cô nhớ ra là ngày gì cô liền vội nói ngay:
"Nhớ rồi! Nhớ rồi! Em nhớ rồi! Hai tuần nữa là sinh nhật của anh."
Sắc mặt Galvin trở nên âm trầm, thường thì người nhớ đến ngày sinh nhật của anh nhất chính là cô mà bây giờ cô lại quên, hơi thở dần nặng nề anh hỏi cô tiếp:
"Còn một chuyện quan trọng nữa em mà không nhớ là không xong với anh đâu."
Clara sờ sờ mũi mình cố gắng nhớ, ánh mắt của cô trở nên sáng rực vội nói:
"Cũng là ngày anh lên ngôi."
"Cứ tưởng em quên luôn rồi chứ? Nhớ là phải quay về đó không được quên đâu đó nếu không em chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-va-co-nang-ma-nu/3067154/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.