Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113
Chương sau
Gần đến Tết, tiết trời ngày càng lạnh hơn Clara lợi dụng lúc Phương Chí Bình đi làm cô gọi điện hẹn Âu Dương Dật Huân, rất nhanh anh đã có mặt tại một quán cafe mà cô hẹn: "Em đột nhiên hẹn anh đến đây là có chuyện gì sao?" Clara vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nói với Âu Dương Dật Huân: "Hôm nay, em hẹn anh ra đây là muốn nhờ anh một việc." Âu Dương Dật Huân nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô anh cũng cảm thấy có chút căng thẳng, chắc chắn là chuyện cô nhờ anh rất quan trọng: "Em cứ nói đi là việc gì?" "Em muốn anh giúp em làm một tờ giấy có thai giả." Âu Dương Dật Huân nhìn cô vẻ mặt anh cũng trở nên vô cùng nghiêm túc: "Em thật sự liều như vậy luôn sao? Nếu như chuyện này bị bại lộ ra thì chắc chắn Phương Chí Bình sẽ không tha cho em đâu." "Ngay từ đầu em đã liều rồi nếu như em đã chọn con đường này thì em đã không còn sợ gì nữa cả. Anh hãy giúp em đi." Âu Dương Dật Huân thở dài khẽ gật đầu đồng ý với cô: "Nói gì thì nói anh tất nhiên phải giúp em rồi." Clara mỉm cười với Âu Dương Dật Huân:"Em biết mà anh nhất định sẽ giúp em." Buổi chiều, Clara một mình đi mua sắm vừa bước vào thì điện thoại của cô vang lên là Phương Chí Bình gọi cho cô: "Nguyệt Vân! Em đang ở đâu vậy?" Clara không nhanh không chậm đáp:"Em đang ở trung tâm mua sắm." "Được! Đúng lúc anh cũng ở gần đó anh sẽ đến đón em. Năm phút nữa anh sẽ có mặt ngay." "Được! Em sẽ chờ anh." Clara nói xong thì tắt máy đi lựa chọn quần áo. Cô cầm một chiếc váy màu trắng lên xem cô thấy thích chiếc váy liền đưa cho nhân viên bảo gói lại vừa vào tay nhân viên thì Hà Ái Châu bước đến giật lấy chiếc váy, lớn tiếng bảo: "Tôi lấy chiếc váy này gói lại cho tôi đi." Cô nhân viên khó xử không biết phải làm như thế nào? Clara quay người lại nhìn thấy Hà Ái Châu mặt của cô liền trở nên lạnh tanh: "Đây là chiếc váy tôi đã chọn trước cô hãy chọn cái khác đi." Hà Ái Châu nghênh mặt lên nói với cô: "Tại sao tôi lại phải chọn cái khác chứ? Tôi đã chọn trúng cái váy này thì nó phải là của tôi. Cái thứ nghèo hèn chỉ biết ăn bám người khác như cô thì không xứng với chiếc váy này." Clara bật cười lạnh, hai tay siết chặt lại dùng ánh mắt viên đạn nhìn Hà Ái Châu bỗng từ phía sau cô có giọng nói cất lên: "Cô cũng gan thật dám nói bạn gái của tôi là cái thứ nghèo hèn, ăn bám tôi thấy cô chán sống rồi nhỉ?" Phương Chí Bình đi đến đứng bên cạnh Clara, quăng cặp mắt sắc lạnh với Hà Ái Châu, Hà Ái Châu vẻ mặt khinh thường, dửng dưng: "Anh đừng tưởng tôi sẽ sợ anh tôi thừa biết rằng anh vẫn chưa có đủ khả năng làm gì tôi càng không thể làm gì được tập đoàn của tôi đâu. Anh đừng có mà ở đó hù dọa tôi." Clara khoanh tay nở một nụ cười đáng sợ, đầy lạnh lẽo: "Chí Bình không làm gì được cô nhưng tôi thì có thể đấy tôi dư sức để hạ bệ cô hủy hoại cả tập đoàn của cô. Cô đừng bao giờ thách thức tôi." Hà Ái Châu vẫn không biết sợ cứ tưởng cô chỉ hù dọa thôi: "Vậy thì tôi thách cô đó tôi rất muốn biết cô sẽ làm gì được tôi. Nhưng bây giờ điều quan trọng là chiếc váy này đã là của tôi cô không có cửa giành với tôi đâu." Phương Chí Bình sắc mặt càng đen lại: " Cô nhầm rồi hiện tại cái váy này là của Nguyệt Vân và tất cả quần áo ở đây đều đã thuộc quyền sở hữu của cô ấy. Tôi đã cho người mua toàn bộ nơi này." Cô nhân viên nhận được tin báo bước đến nói với Hà Ái Châu: "Thật xin lỗi cô bây giờ toàn bộ cửa hàng ở đây đều là của vị tiểu thư này cho nên mọi thứ ở đây đều do cô ấy quyết định." Hà Ái Châu tức xanh mặt quăng cái váy xuống rồi hậm hực bỏ đi, Clara bật cười nhìn thấy vẻ mặt tức giận của cô ta cô cảm thấy đắc ý vô cùng.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113
Chương sau