Sáng hôm sau, Clara đi xuống lầu đã nhìn thấy anh đang ngồi đọc báo Phương Thần nhìn thấy cô xuống miệng không tự chủ được mà mỉm cười, cất giọng dịu dàng:
"Em đã thức rồi sao? Em hãy mau ngồi xuống đi dì Hà sẽ dọn đồ ăn sáng lên ăn xong anh sẽ đưa em đến tập đoàn."
Vừa nhắc đến đi làm ở tập đoàn cô lại trừng mắt với anh:
"Không cần đâu! Anh mà đưa tôi đi nữa là tôi không biết phải giải thích làm sao luôn đó."
Phương Thần mỉm cười nói chuyện thần thần bí bí:
Phương Thần giả vờ như không nghe thấy cô đang nói gì mà cứ tiếp tục chạy, Clara mím môi lửa giận phừng phực, hét lớn trong xe:
"Nếu anh không dừng lại ở đây thì tôi sẽ dọn ra bên ngoài ở không ở trong nhà anh nữa."
"Két!!!" Phương Thần vừa nghe cô bảo sẽ dọn ra ngoài ở liền nhanh chóng thắng gấp lại khẽ gật gật đầu:
"Em đừng dọa anh như vậy chứ?"
Clara mở cửa xe bước ra trước khi đóng cửa lại cô vẻ mặt giận dỗi nói:
"Tôi không có dọa đâu tôi nói là tôi làm thật không đấy."
"Rầm!" Cô đóng cửa lại rồi đi bộ đến tập đoàn, anh thì chạy từ từ ở phía sau cô đến tập đoàn cô nhanh chóng đi vào trong vừa bước vào trong cô đã cảm nhận được có rất nhiều ánh mắt đang nhìn chăm chăm vào cô.
Nhan Nhan khoác tay lên cổ của cô, ánh mắt sắc bén giọng điệu tra khảo cô:
"Nguyệt Vân! Hôm qua có phải cậu đã đi chung xe với chủ tịch không?"
"Làm gì có chứ? Cậu đã nhìn lầm rồi hôm qua tôi đi taxi về mà."
"Đừng có mà nói dối, nếu cô không đi cùng chủ tịch thì đây là cái gì hả?" Một nhân viên nữ khác tên là Thái Điệp cầm điện thoại cho cô xem hình ảnh mà đã chụp được lúc cô bước lên xe của anh.
Rất nhiều nhân viên khác bu quanh lại, cô cố gắng cười trừ cho qua chuyện:
"Quả thật là tôi có lên xe của chủ tịch là bởi vì lúc đó tôi không bắt được xe nên chủ tịch cho tôi đi nhờ một đoạn."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]