Thành phố S
Vừa về đến Phương viên Clara ngay lập tức lao vào chiếc ghế sofa dài nằm xuống:"Thật là thoải mái."
Bỗng Clara ngồi bật dậy nhìn xung quanh rồi nhìn Phương Thần hỏi:
"Mọi người đâu hết rồi? Tại sao tôi không thấy ai vậy?"
Phương Thần ngồi xuống cạnh cô, uống một ngụm trà đáp:
"Tôi cho họ nghỉ việc hết rồi chỉ còn lại dì Hà để tránh bọn họ lại xem tôi là kẻ điên. Dì Hà đi về quê thăm con của dì ấy một thời gian rồi sẽ trở lại."
Clara cười mỉm, "ting...ting...ting" Clara cùng Phương Thần và Việt Trạch nhìn ra cổng, Việt Trạch cung kính lên tiếng:
"Để tôi đi ra mở cổng xem là ai?"
Phương Thần khẽ gật đầu, Việt Trạch đi ra mở cổng Phương Thần lấy máy tính ra xử lý công việc. Từ bên ngoài, một cô gái mặc cái váy cúp ngực màu đen màu đen ôm sát cơ thể xõa tóc đi vào đứng trước mặt anh giọng nói nũng nịu gọi anh:
"Thần! Cuối cùng em cũng có thể gặp anh rồi em rất nhớ anh đó."
Clara nghe những lời nói như thế này liền muốn sặc nước miếng của mình, trợn trắng mắt nhìn cô gái đó:
"Bà cô già này gọi anh bằng anh? Xưng bằng em? Trời đất Thần anh có sở thích chơi đồ cổ từ lúc nào vậy? Đồ cổ này không tốt đâu. Mà cái bà cô này không có liêm sỉ hay sao vậy?"
Phương Thần lườm cô rồi nhìn cô gái đó bằng ánh mắt lạnh lùng:
"Tịnh Kỳ! Em đến đây là có chuyện gì sao?"
Em sao? Clara thật sự không tin nổi, Phạm Tịnh Kỳ vừa định tiến đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-va-co-nang-ma-nu/151745/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.