Hắn đau khổ dằn vặt đợi cô được các y tá đẩy ra ngoài, trên người cô bây giờ chẳng khác hắn trước kia là bao.
Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người nhưng yên lặng đến lạ, một vẻ đẹp u buồn khiến người khác thương xót.
Nhìn cô nằm đó, như một bó hoa xinh đẹp thiếu sức sống làm cho ai nhìn thấy cũng động lòng thương.
Hắn nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, đưa lên áp vào mặt mình nhẹ giọng thủ thỉ.
“Em có biết là, Giáng sinh này anh đã ước gì không?”
Trả lời hắn chỉ là tiếng của máy đo huyết áp, còn người kia vẫn lặng im.
“Anh ước là mình đan tay, có thể cùng nhau hưởng thụ cái đẹp của mùa đông này.”
Hắn vẫn kiên nhẫn ngồi nói chuyện với cô, như một người tự kỉ vì chẳng có chút hồi âm.
Nhưng, hắn tình nguyện làm điều đó.
Chợt, ngón tay cô động đậy, chính hắn cũng cảm nhận được điêug đó.
Ngay lập tức hắn với tay ấn nút gọi bác sĩ, rất nhanh Đinh Nhất Nam đã đi tới phòng bệnh của cô.
Không phải mình hắn, Đinh Nhất Nam cũng là người luôn chờ mong cô tỉnh dậy.
“Anh ra ngoài đi, tôi kiểm tra cho cô ấy một chút.” Nhất Nam phất tay, ý muốn bảo hắn ra ngoài đợi.
Hắn khó chịu cau mày, kiểm tra thì đuổi hắn ra ngoài làm gì chứ? Tên này có ý đồ xấu gì với cô sao?
“Sao tôi lại phải ra ngoài?” Hắn ngang ngược lên tiếng hỏi.
Đinh Nhất Nam cau mày. Từng ấy năm anh cầm dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-theo-duoi-vo-yeu/2530483/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.