Sau khi Cố Hạ Phi cho anh ta một cái tát, thì cô nhanh chóng rời đi khỏi nơi đó và đi thẳng về công ty Trương Thị,
Để lại Diệp Ảnh Quân ở lại, tuy bị đánh một cái tát khá đau, nhưng anh ta không cảm thấy đau chút nào, vì anh ta đã thật sự cảm nhận được cô chính là Cố Hạ Phi,
Tuy đã hơn bốn năm xa nhau, nhưng anh ta vẫn nhớ những động chạm từng nơi trên cơ thể cô, và được ôm cơ thể nhỏ nhắn thon gọn của cô,
Điều anh chắc chắn nhất chính là nụ hôn làn môi của cô anh không bao giờ quên cái cảm giác dễ chịu mềm mại đó với đôi môi của cô,
Chiều buông xuống Diệp Ảnh Quân cũng bế trên tay Diệp Mạc Kỳ về nhà, lúc vừa về đến nhà anh đã đưa cô bé cho cô bảo mẫu, cô bé vừa nhìn thấy ông bà Diệp thì lập tức kêu lên vài tiếng, "Ông nội, bà nội "
Lúc này ba và mẹ anh ta đang ở nhà cùng nhau uống trà, thì nhìn thấy bé con họ liền vui mừng tươi cười,
Mặc dù Diệp Mạc Kỳ là do Chu Huệ Di sinh ra, nhưng họ vẫn phải chấp nhận con bé vì con bé vô tội trong cuộc sống của người lớn,
Tuy là do cô ta sinh ra, nhưng cô bé không hề có nét hoặc tính cách mưu mô như cô ta, vì con bé rất đáng yêu và biết nghe lời mọi người, nên họ mới quyết định là từ nhỏ đã để con bé không ở cùng với cô ta,
Diệp Ảnh Quân lúc này ngồi xuống ghế đối diện với ba mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-theo-duoi-vo-cu/950686/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.