Chương trước
Chương sau
Một lúc sau quản lý khách sạn từ bên trong chạy đến, thì lịch sự cúi thấp chào và cùng với giọng nhẹ nhàng hỏi, "Phu nhân, cô cần gì ạ "
Lúc này Chu Huệ Di cáu gắt quát, "Anh là quản lý nhân Viên khách sạn ở đây phải không "
Quản lý nghe xong liền nhanh chóng gật đầu, sau đó cô ta mới mạnh miệng mắng nhiếc, "Quản lý khách sạn, mà lại để cho nhân viên đối xử với khách như vậy à "
Quản lý khách sạn rùng mình sợ hãi, vì anh ta vừa nhìn là biết cô là ai, là người không thể làm phật lòng được cô ta, nên anh nhanh chóng cúi thấp người rồi nói, "Xin lỗi phu nhân, tôi sẽ chỉnh lại nhân Viên ạ "
Thế nhưng cô ta thật sự làm khó dễ để có thể thỏa mãn trong lòng cô ta, là dồn người khác vào đường cùng, "Không cần chỉnh lại, tôi muốn hai người này bị đuổi việc "
Quản lý nghe vậy liền cảm thấy khó xử, "Chuyện này thưa phu nhân "
Cô ta lúc này liền khó chịu cau mày, và dùng lời đắc ý ra vẻ lên tiếng, "Nếu không đuổi, thì tôi sẽ bảo với chồng tôi, sẽ làm cho khách sạn này xụp đổ hết "
Quản lý nghe những lời cô ta vừa nói, cậu ta liền sợ hãi, "Phu nhân, mong cô đừng làm vậy ạ "
Lời quản lý chưa nói hết, thì Cố Hạ Phi ngay lúc này đi đến để lên tiếng, "Cô muốn gì, tôi sẽ làm theo yêu cầu của cô "
Cô ta khẽ đắc ý liền khoái chí nói với giọng điệu thỏa mãn, "Nếu không muốn bị đuổi, thì hãy quỳ xuống xin lỗi tôi đi "
Cố Hạ Phi nhìn cô ta với hành động vừa rồi của cô khiến Cố Hạ Phi vô cùng ghét cay ghét đắng với thứ loại này,
Dù là vậy, nhưng Cố hạ Phi phải cố gắng chịu đựng thêm một chút nữa, sau đó cô liền cắn răng lên tiếng "Được "
Nói xong cô liền quỳ xuống ngay lập tức, Lam Chi và người quản lý thấy vậy liền hốt hoảng giật mình, Lam Chi nhìn thấy cô như vậy liền nhói lòng,
Là vì tại cô, nên Cố Hạ Phi mới hạ thấp mình mà quỳ xuống xin lỗi,
Mặc dù cho Cố Hạ Phi cố quỳ xuống nhận xin lỗi, cũng khiến cô ta thỏa thích đắc ý, thì cô ta cũng không thể nào dễ dàng tha cho cô, mà đứng cười thỏa thích,
Lúc này ở phía bên này thì Chu Huệ Di đang trách phạt người, thì ở phía xa là một vài người đi đến,
Trong số đó có một người đàn ông tóc vàng mắt xanh trung niên và một người cũng tóc vàng mắt xanh lá thanh niên vô cùng đẹp trai đi đến gần,
Ông ta thắc mắc là vì có một cô gái đang quỳ dưới đó mà lên tiếng hỏi bằng tiếng anh, "Ở bên kia có chuyện gì, sao lại có người quỳ dưới sàn như thế "
Người đàn ông ở cạnh ông ta chính là Diệp Ảnh Quân, ngay thời điểm đó anh ta nhìn về hướng đó, thì thấy người đứng là Chu Huệ Di, anh ta liền lên tiếng kêu, "Huệ Di"
Kêu gọi Chu Huệ Di xong, thì liền cùng với họ nhanh chóng đi đến gần,
Chu Huệ Di nghe được tiếng của Diệp Ảnh Quân liền giật mình mà quay lại nhìn, còn Cố Hạ Phi cũng giật mình khi nghe được tiếng của Diệp Ảnh Quân,
Cô rùng mình một cái và cúi đầu thấp xuống, cô vì chứng tâm lý nên có một chút hơi khó chịu khó thở và nhói đau trong lòng, và tim còn đập rất mạnh,
Cùng lúc này Trương Nhã Tịnh từ xa chạy xe đến khách sạn để xem tình hình của Cố Hạ Phi ra sao thì lại nhìn thấy cô đang quỳ dưới đất và người đứng trước là Chu Huệ Di, và gần đó cũng nhìn thấy Diệp Ảnh Quân từ từ đi đến gần,
Dù vậy cô vẫn mặc kệ, vì trong tâm trạng của cô đang cực kỳ sôi máu, mà nhanh chóng đi đến,
Diệp Ảnh Quân đến gần thì mới nhìn Chu Hiệu Di bằng cặp mắt lạnh lùng nói, "Cô đến đây làm gì, và cô đang làm gì vậy hả "
Cô ta liền trở thành người khác chất giọng cũng thay đổi mà nói, "Quân, em và con đến đây tìm anh đó "
Lúc này bé con mới chạy đến ôm lấy chân anh và rặn từng câu từng chữ để nói cho rõ ràng, "Baba, Mạc Kỳ tìm được mẹ lớn rồi, nhưng mami lại phạt mẹ quỳ gối dưới đất "
Diệp Ảnh Quân nghe cô bé nói vậy liền bất ngờ mà nhìn về hướng cô gái đang quỳ, cũng lúc này, một người đàn ông tóc xanh nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền cảm thấy khó chịu mà cúi thấp người, sau đó đưa tay ra, sau đó dùng tiếng anh nói, "Cô hãy đứng lên đi, đừng quỳ nữa "
Cố Hạ Phi nghe hiểu rõ, vì cô năm xưa học, tiếng anh là giỏi nhất lớp,
Cố Hạ Phi lúc này quyết tâm sự thay đổi của bản thân mới, con người mới, cô nhất định sẽ không yếu đuối và vô dụng như năm xưa nữa, vì cô phải mạnh mẽ,
Sau đó cô nghe xong liền ngước lên nhìn ông ấy, cùng với cặp mắt xanh giống hệt ông ta, mà mỉm cười,
Cùng lúc cô ngước lên, thì đã khiến ông ta khựng người lại, còn Diệp Ảnh Quân nhìn thấy cô, ngay lập tức anh ta giật mình tá hỏa vì người trước mắt anh là Cố Hạ Phi,
Anh ta liền hốt hoảng lên tiếng, "Cố... Cố Hạ Phi, là em sao "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.