Vì không biết làm thế nào lên cô cũng chỉ đành để anh vào nhà mà nấu đồ ăn cho anh.
- Ăn xong thì anh nhớ phải đi đấy
Anh không nói gì mà chỉ bước vào nhà rồi ngồi xuống ghế sô pha.
- Anh đợi tôi một chút, tôi đi làm đồ ăn.
Nhã Y vào bếp chuẩn bị nấu cơm, cô nấu những món ăn bình thường mà không quá cầu kì.
Thấy cô bận rộn nấu ăn anh cũng chạy vào mà phụ giúp cô
Anh từ đằng sau mà vòng tay qua eo cô tựa cằm vào vai của cô
Nhã Y giật mình:
- Anh vào đây làm gì bỏ tôi ra.
- Anh muốn giúp em nấu cơm.
- Vậy…vậy anh đi nhặt rau đi.
Anh hôn chụt vào cổ cô một cái làm cho mặt mày Nhã Y trở lên đỏ rực.
Cô quay đầu lại nói to:
- Anh..Nếu mà còn như vậy nữa thì tôi sẽ đuổi anh ra khỏi nhà tôi.
- …
Nhìn cô có chút xấu hổ anh buông ra và đi nhặt rau.
Nhặt rau xong anh phụ cô thái thịt và cắm cơm
Nhã Y không ngờ đường đường là một tổng tài mà lại biết làm những chuyện này. Cô tự nghĩ nếu bây giờ là năm năm trước có phải tốt không.1
Thật ra Nhã Y vẫn còn rất yêu anh nhưng cô lại không dám đặt trái tim của mình cho anh một lần nào nữa. Cô cũng biết những người đã hãm hại cô vào 5 năm trước đã bị anh xử lý hết.
Cô sợ sẽ tái lập như 5 năm trước quả thật cô rất sợ. Cô nghĩ rằng mình đã hoàn toàn quên anh nhưng không anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-tha-cho-toi-di/962818/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.