Đến tầm 6h hai người xin phép đi về
- Ba mẹ cũng muộn rồi con và Nhã Y về trước khi khác con lại đến thắm hai người
- Ba anh nói: Ừm hai đứa về đi, đi đường nhớ chú ý an toàn
- Vâng ạ!
- Hai đứa thi thoảng thường đến chơi với hai ông bà già này nha, cả căn nhà to này độc có vài người trống vắng lắm
- Dạ!
Cô và anh bước ra xe để đi về. Cả hai đều im lặng không nói gì, tự dưng đi được nửa đường thì anh dừng lại.
Anh lạnh lùng ra lệnh
- Cô! Xuống xe
Nhã Y ngạc nhiên mở to mắt nhìn anh
- Nhìn cái gì? Không nghe tôi bảo cô xuống xe sao, cần tôi nhắc lại hả?Hừ
Cô không thèm nói gì mở cửa xe rồi bước xuống. Anh liền lái xe đi luôn không có ý định quay lại
- Ở đây đâu phải đường chính thì làm sao bắt được xe cơ chứ? Tên điên này chắc lại muốn trả thù mình chuyện lúc trưa nay rồi./ Đúng là cái đồ không biết thương hoa tiếc ngọc là gì?
Cô vừa đi vừa lẩm bẩm 1 mình. Vì đang đi giày cao gót lên đi bộ trên đường rất đau chân Nhã Y bèn tháo giày ra và đi chân trần.Đi được 1 lúc vẫn chưa thấy 1 chiếc taxi nào đi qua.*sao số mình lại đen như vậy chứ chứ*Trong đầu cô vừa giứt dòng suy nghĩ đó thì có 1 chiếc xe ô tô dừng lại.
Là chiếc xe ferrari màu đỏ phiên bản giới hạn dừng lại. Người bên trong không ai khác chính là Trần Thiên người đã giúp cô ở tiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-tha-cho-toi-di/238076/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.