Khánh San vừa chợp mắt, có lẽ hôm nay quá mệt mỏi nên đã ngủ say, Quỷ Thất bổng mở mắt, nghiêng người khẽ vuốt chiếc cầm tinh tế của Khánh San, sau trong ánh mắt đầy suy tư, có lẽ bây giờ chưa phải lúc để nói cho cô biết vẫn là để Khánh San tự tìm hiểu. Tuy anh không muốn Khánh San lún sâu hay quá thân thiết với người cháu của mình!
Quỷ Thất mệt mỏi ôm cô vào lòng, vì không có cô bên cạnh nên anh đã rất lâu không được yên giấc rồi cộng thêm việc lượng tài liệu vấn đề quá nhiều đối với anh một ngày chỉ có hai mươi bốn giờ không bao giờ đủ! Thật làm người lãnh đạo không bao giờ dễ dàng.
Sáng hôm sau...
"A, ngủ ngon thật!"
Khánh San mở mắt, khẽ cựa quậy như con mèo lười ở trong chiếc chăn ấm áp, thật không ngờ lúc nào ngủ cạnh Quỷ Thất luôn đem lại cho cô cảm giác an toàn luôn được ngủ ngon. Khánh San nhìn người đàn ông hoàn mỹ bên cạnh khẽ chọc cái mũi nhỏ thanh cao. Trong khi Khánh San đang cười vô thức liền bị nắm tay lại, Quỷ Thất cau mày khẽ mở mắt.
"Sáng sớm đã không ngoan như vậy?"
"Ha, hôm nay có rất nhiều bài tập nên em dậy trước đây…"
Khánh San chuồn lẹ vô phòng wc, Quỷ Thất chống tay nặng nhọc ngồi đậy, cái tay nguyên đêm qua để cho cô gối bây giờ tê đến nổi không còn cảm giác rồi:"Mèo con thật nặng a."
Sau khi đi wc xong Khánh San cũng tìm cho mình bộ đò, anh cũng bước vào đánh răng:"Thất Thất, anh có thấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-sung-vo-vo-doi/452246/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.