Nhất Ngôn khựng lại đôi chút, anh quay người lại nhìn Kim Kỳ, cô vẫn đang kiên nhẫn đợi câu trả lời của anh. Một năm về trước, anh đã từng trước mặt cô, vô cùng thành khẩn chờ đợi cô nói yêu mình. Một năm sau, chính cô lại là người muốn nghe anh nói như thế. Trong vòng xoáy của những yêu hận, tình yêu của anh dành cho cô trước nay chưa từng thay đổi, nếu có... thì cũng chỉ là yêu cô mỗi ngày nhiều hơn một chút.
Nhưng hôm nay, khi nghe chính miệng cô hỏi như vậy, anh lại ngây người ra, không biết nói thế nào cho phải. Một nụ cười nhạt nở trên môi, anh nói rồi quay người nhìn ra cửa sổ.
"Anh còn yêu em hay không, đối với em có quan trọng sao?"
Một cái ôm nhào đến từ phía sau làm Nhất Ngôn giật mình. Kim Kỳ ôm chầm lấy anh, ôm thật chặt, chặt đến mức có thể làm anh khó thở nhưng cô vẫn muốn ôm. Tay cô bám vào ngực anh, bất giác chạm vào vết sẹo ấy khiến lòng đau thắt lại.
Cô ấy nhẹ nhàng đến.
Rồi mang đi theo cả lời ước hẹn.
Chỉ là lời ước hẹn sau cuối.
Sao lại chẳng mang theo nỗi cô đơn?
Tình yêu ta nào có sai?
Chỉ bởi tình đẹp lắm mà cũng lắm giày vò.
Anh ấy nói rằng không sao cả.
Chỉ cần đêm về trăn trở, có bầu bạn gửi gắm tâm tư.
Những tiếng nấc của cô nghẹn ngào giấu sau bờ vai rộng lớn của anh. Cô nhận ra được, có lẽ anh của ngày trước và bây giờ đã phải trải qua những gì, thật quá đỗi to
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/360191/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.