Ôm nhau ngủ đến tận trưa, Nhất Ngôn bỗng thấy đói bụng và thèm cơm Kim Kỳ nấu. Thế là cô liền đi cùng anh đến siêu thị, mua ít thức ăn về chế biến rồi cả hai cùng quây quần bên nhau. Sau cả đêm ngủ không quen trong khách sạn, họ đã quyết định dọn đến một khu phố yên tĩnh và bình dị hơn. Vừa có cảm giác như ở nhà, lại vừa sạch sẽ thoáng mát. Trước sân có một gốc hoa đào lớn, hoa nở hồng cả khoảng sân.
Đến chiều, Nhất Ngôn lái xe đưa Kim Kỳ đến cánh đồng hoa cúc tím Kitayama Yuzen, bên cạnh những ngôi nhà tranh thanh bình. Hoàng hôn ở đây thật đẹp, cánh đồng hoa cùng với vẻ đẹp yêu kiều của Kim Kỳ trong bộ váy trắng hệt như một thiên thần. Một bức tranh tình yêu ngọt ngào, đầy sắc màu của nhiều cung bậc cảm xúc. Nhất Ngôn mặc sơ mi trắng, đi chậm rãi phía sau lưng nhìn cô vui đùa nghịch những cánh hoa.
"Đẹp quá!"
Ở đây thu hút rất nhiều bướm, chúng bay xung quanh cô càng khiến cô trở nên lung linh và ngọt ngào. Anh đứng ngẩn ngơ, mãi một lúc mới kịp nhận ra, đứng trước mặt mình không chỉ là người mình yêu, mà còn là một thiên thần tuyệt sắc.
Đã đến lúc rồi.
Lúc này, từ phía xa bỗng có những quả bóng bay đang bay theo hướng gió đến gần làm Kim Kỳ chú ý. Cô bước lên vài bước nữa để nhìn rõ hơn. Những quả bóng bay màu hồng có dán những bức ảnh của cô và Nhất Ngôn. Từ lúc cô cùng anh đứng ở trạm xe buýt, trước cổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-lanh-lung-muon-cuoi-toi/360169/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.